Yêu Em! Nữ Phụ

Chương 8: Tttm




Qua ngày hôm sau thì Quấc Bảo ko đến nhà cô nữa vì chân ko thể đi do hôm qua đi quá nhiều. Nên hôm nay cô quyết định đến trung tâm thương mại để mua một ít đồ và vì cô xuyên qua lâu rồi nhưng chưa đến trung tâm thương mại lần nào nên cũng muốn đến thử.

Hôm nay cô mặt khá đơn giản,đầm đen đơn giản dài tới đùi,chân mang đôi giày cao gót 5 phân màu đen,tay cầm ví da màu đen,đeo kính gâm đen nốt. Tóc cô thả ra,bây giờ trông cô vô cùng thanh lịch.

Bác tài xế láy xe tới nơi thì về vì cô ko muốn ai đợi mình. Sau khi thấy tài xế về thì cô bước vào. Vừa bước vào mọi người dừng hoạt động lại ngắm nhìn cô

"A!cô gái đó đẹp quá!"người1

"Ôi!ước gì mình có bạn gái đẹp như cô ấy"người 2

"Nhìn nhỏ tuổi vậy mà đẹp thế!"người 3

"Hừ chét cả phấn lên mặt chứ gì" người4

có nhìu người bàn tán về cô, có những người khen,ngưỡng mộ.. cũng có những người ganh tị,ghen ghét...nhưng cô ko quan tâm cứ bước đi

cô đi xung quanh mua rất nhìu đồ thì dừng lại thấy một sợi dây chuyền đơn giản ở giữa có hình một chiếc lá bao bọc lấy giọt nước đọng lại.

"Tôi lấy cái này" cô và một người nữa lên tiếng và chỉ vào sợi dây chuyền đó.

Cô quay qua thì thấy một cô gái ăn mặt hở han,chổ cần che thì ko che,tóc nhuộm màu đỏ, đầm bó sát màu đỏ và đôi giày màu đỏ luôn.'chắc cô ta rất thích nổi'đó là suy nghĩ của cô

Còn cô ta thấy cô xinh đẹp hơn mình nên lại kiếm chuyện chứ cô ta ko thích sợi dây này.

"Cô có thể nhừng sợi dây này cho tôi ko?" Tuy cô ko thích cô ta nhưng vẫn lịch sự hỏi

"Hừ thứ nghèo nàn như cô mà cũng mua thứ mắt tiền này ư?" Cô ta khinh bỉ đáp

".. nếu như tôi nghèo thì đã ko mua rồi " cô cũng ko vừa đáp

"Hứ tôi muốn mua cái này." Cô ta nhìn cô và quay qua nhìn cô nhân viên bán hàng nói

"Xin lỗi nhưng tôi là người thấy nó trước " chưa đợi cô nhân viên trả lời thì cô đã lên tiếng

"Tôi trả gấp đôi" cô ta ỷ mình có tiền nên nói

"Vâng" cô nhân viên bán hàng liền đưa cho cô ta vì cô bán hàng biết cô ta là khách quen ở đây với lại khi cô nhân viên nhìn cô thì thấy cô ăn mặt giản dị nên đưa cho cô ta

Sau khi cô ta đi thì cô quay qua nói với nhân viên

"Là tôi thấy trước tại sao cô lại đưa cho người khác" cô lạnh giọng hỏi làm cho cô ta có chút run

"Hừ người nghèo nàn như cô ko đủ để mua những thứ mắt tiền đâu với lại cô ấy là khách quen ổ đây nên tôi bán cho cô ấy cô có ý kiến gì" cô bán hàng tuy sợ nhưng nghĩ cô ko có tiền nên lên giọng

"Tôi muốn gặp quản lí ở đây"cô rất ghét ai sỉ nhục mình nên cô lạnh giọng hơn,hàn khí bắt đầu tỏ ra

"Hừ cô là ai mà muốn gặp quản lí" cô ả khinh bỉ nói

"Tôi ko muốn nhắc lại lần 2" giọng lạnh như băng

"Có chuyện gì vậy"