Tôi Là Con Cưng Của Làng Giải Trí

Chương 38: 38: Cưỡi Ngựa





Đầu tháng 3 tạp chí «V Fashion» phát hành.
Vào ngày phát hành, bìa tạp chí còn được xuất hiện trên các trang web lớn.
Trong bức ảnh, Trình Tuyết Ý trang điểm rất tinh tế, cô mặc một chiếc váy lụa trắng mỏng nhảy múa trong rừng, dưới chân là những bụi huệ dạ hương màu tím, ánh sáng ban mai xuyên qua kẽ lá chiếu lên người cô.
Ánh sáng mờ ảo, vũ công nhảy múa, những bụi hoa màu tím…
Ánh sáng và bóng tối đan xen với nhau càng làm nổi bật người đứng giữa trong bức hình.

Tô Ngu đã xem bức hình này từ mấy ngày trước rồi.
Những bức hình được đăng lên trang web lớn giống như là những bức tranh vẽ, chị ấy không nhịn được bắt đầu khen ngợi lần thứ 1001:
“Bộ ảnh lần này thật sự rất đẹp.”
Khi Tô Ngu nói chuyện, Trình Tuyết Ý vẫn đang cau mày ngồi bên cạnh sụt sịt mũi.

Thùng rác nhỏ bên cạnh cô đã cao giống như một ngọn núi nhỏ.
Quả thật muốn đẹp thì phải trả giá đắt.
Tháng hai ở Ý thật sự rất lạnh, nhưng hôm chụp hình cô chỉ được mặc một chiếc váy lụa mỏng, nhảy múa trong rừng nguyên một buổi sáng.
Nhiếp ảnh gia lần này yêu cầu thật sự rất cao.
Vì để chụp được cảnh bình minh đẹp nhất, bắt được ánh sáng hoàn hảo nhất, nên bọn họ phải dậy sớm còn hơn cả gà.
Sau khi lăn lộn cả buổi sáng thì kết quả chính là cô bị bệnh.


Cũng may là thành phẩm thật sự rất đẹp, không uổng công cô xì mũi nhiều như vậy.
Bức ảnh này thật sự có thể thổi tung mọi thứ, lần này Trình Tuyết Ý không cần phải tự mình tăng doanh thu, cũng không cần phải thuê account marketing nữa.
Trên Weibo, các fans của cô đã nháo nhào lên vì bức ảnh thật sự quá đẹp.

Chỉ trong thời gian ngắn đã hấp dẫn thêm không ít fans qua đường.
[Trình Trình của chúng ta không phải là người mà, cô ấy là tiên nữ, tiên nữ đó!]
[Bìa của V Fashion lần này thật sự quá là tuyệt! Tôi có thể mua tận 50 quyển về ngắm!]
[Mua mua mua, quyết định trở thành fans chị gái nhỏ, chị gái nhỏ thật là xinh đẹp!]
[Nhìn thấy con nhóc của ma ma càng ngày càng giỏi, ma ma thật sự rất vui, tiếp theo là Vọng Tộc, hy vọng ratings sẽ bùng nổ nhé \~]
......................
Cùng lúc đó, Từ Kỳ Ngôn đang ngồi trong phòng làm việc xem bìa tạp chí.
Tổng tài là người không bao giờ nói nhiều, hắn trực tiếp mở trang web lên mua một số lượng tạp chí kinh người.
Với nhiều sự cố gắng khác nhau, lần này «V Fashion» đã bán được hơn 100.000 quyển, đây cũng xem như là một kết quả không tệ.
Ngoài ra, còn có một chuyện thú vị hơn trong tháng ba này.

Chính là giải thưởng Kim Tử Kinh!
Đúng như lời dự đoán của Trình Tuyết Ý, Hoắc Tư Viễn đã dựa vào «Thành thị x hồ sơ» lấy được giải nam chính xuất sắc, trở thành thị đế trẻ tuổi nhất trong lịch sử.
Nhưng điều Trình Tuyết Ý không ngờ tới chính là Hoắc Tư Viễn lấy được giải thưởng mà cô cũng được lên hot search!!!!
Nguyên nhân chính là tên ngốc bạch ngọt Hoắc Tư Viễn, khi phát biểu về giải thưởng đã nhắc tới việc cô đoán mệnh cho hắn!

Cư dân mạng xem xong phỏng vấn đó còn phong cho Trình Tuyết Ý một cái tên là “bà đồng nhỏ”
Kết hợp thêm những việc trúng thưởng của cô trước đây, nên có không ít người cảm thấy cô thật sự biết đoán mệnh.
Bởi vì gần đây cô lên hot search khá thường xuyên, nên có nhiều người nghi ngờ là có chuyện mờ ám, cũng nói một vài lời khó nghe.
[Trình Tuyết Ý mua hot search cả năm nay sao?]
[Người này không biết xấu hổ sao? Một câu nói đùa vừa khéo trở thành sự thật mà đã nhận được danh bà đồng à? Bà đồng dễ làm như vậy sao?]
[Ha hả, mọi người nhường đường một chút, nữ hoàng hot search của thế hệ mới đã ra đời rồi.]
Sau khi Trình Tuyết Ý xem xong cảm thấy có chút tủi thân, bởi vì rõ ràng là tất cả các hot search đều không phải là do cô mua.
Nhưng lời này nói ra thì có quỷ mới tin.
Nghĩ tới nghĩ lui cô vẫn bàn bạc với Tô Ngu một chút, muốn chị ấy chú ý về những chuyện hot search như vậy.
.................
Cuối tháng ba, «Vọng Tộc» chính thức khai máy.
Vì bộ phim này mà Trình Tuyết Ý đã chuẩn bị rất lâu.

Đội ngũ đoàn phim của «Vọng Tộc» thật sự rất xa xỉ, có không ít vai phụ là do thị đế và thị hậu đảm nhiệm.

Đối với trình độ hiện tại của cô thì phải cố gắng gấp mấy lần mới không kéo chân đoàn phim lại.
Cô chuẩn bị hơn một tháng nên khá là tự tin, nhưng không nghĩ tới vào ngày đầu tiên quay phim, đạo diễn đã nói với Trình Tuyết Ý muốn thêm một cảnh cưỡi ngựa cho cô.
Giống như những gì cô nói trước đây, diễn viên thật sự là một nghề rất chuyên nghiệp, bởi vì bạn vĩnh viễn không bao giờ biết vai diễn tiếp theo của mình là gì.

Lúc trước Tạ Oản Tâm là múa ballet, lần này Lục tam tiểu thư là cưỡi ngựa.
Thật ra đạo diễn Giang cũng không bắt buộc cô, chỉ là ông muốn hỏi ý kiến của cô một chút, nếu không được thì dùng thế thân cũng không sao.
Trình Tuyết Ý chưa từng cưỡi ngựa, cũng không biết bản thân có cưỡi được không.
Nhưng cảnh mà đạo diễn Giang thêm vào cũng không đơn giản, ông hy vọng Trình Tuyết Ý có thể diễn ra được cảnh Lục Hà cưỡi ngựa với tư thế oai hùng, thoải mái giống như là cưỡi ngựa xem hoa, hơn nữa còn là cảnh quay từ phía xa.
Chuyện này có nghĩa là học qua loa thì không được, mà phải có kỹ năng cực kỳ thuần thục.
Bội Ni cảm thấy muốn cưỡi được ngựa trong một khoảng thời gian ngắn là rất khó, thứ hai chuyện này cũng khá là nguy hiểm, vì vậy cô bé lén lút nói với Trình Tuyết Ý:
“Chị Tuyết Ý, không thì chúng ta tìm một thế thân đi, đây cũng chỉ là một đoạn nhỏ thôi, chị không cần phải bỏ sức nhiều như vậy đâu.”
Người không nghiêm túc với công việc thì không phải là Trình Tuyết Ý.
Lần trước quay «Thành thị x hồ sơ» chỉ vì một cảnh múa ballet mà cô đã tập luyện nhiều tới mức móng chân cũng bị tróc ra, nhưng cô không hề than thở một tiếng.
“Chị không muốn dùng thế thân.” Trình Tuyết Ý phồng má, vẻ mặt bướng bỉnh:
“Tiền là do chị nhận thì sao có thể để người khác thay chị chịu nguy hiểm được chứ?”
Cô cảm thấy nếu đã nhận tiền thì phải chăm chỉ làm việc để xứng đáng với số tiền đó.
Cuối cùng sau khi cô và đoàn phim bàn bạc xong, thì cô sẽ luyện tập trước, nếu vẫn không đạt yêu cầu thì đoàn phim sẽ dùng thế thân.
Mục đích của tất cả mọi người đều muốn quay ra cảnh phim tốt nhất cho khán giả mà thôi.
Sau khi bàn bạc xong, Trình Tuyết Ý bắt tay vào luyện tập ngay lập tức.

Bởi vì bộ phim đã bắt đầu quay, nên thời gian của cô rất gấp, chỉ có thể tập luyện với huấn luyện viên ở trường đua ngựa sau khi kết thúc công việc.
Lúc đầu mọi chuyện khá là thuận lợi, bởi vì lúc này chỉ mới là những bài tập thích ứng bình thường mà thôi.
Trên cơ bản cô toàn ngồi trên lưng ngựa, huấn luyện viên sẽ giúp cô giữ dây, đồng thời chỉ cho cô một vài điều để cô dễ dàng làm quen với ngựa hơn.
Nhưng Trình Tuyết Ý lại khá lo lắng, cô không có nhiều thời gian để học chậm rãi.

Mỗi ngày đoàn phim đều rất bận rộn, cô làm nữ chính nên suất diễn cực kỳ nhiều, mỗi một phút vắng mặt khỏi đoàn phim là cảm thấy cực kỳ căng thẳng, vì vậy đến ngày học thứ ba, cô đã tự mình cầm dây trực tiếp điều khiển ngựa.

Trong đêm yên tĩnh tại trường đua ngựa, nét mặt Trình Tuyết Ý nghiêm túc nắm lấy dây cương, Bội Ni ngồi gần đó cũng không nhịn được mà chảy mồ hôi vì lo lắng.
Huấn luyện viên cố gắng hướng dẫn cô; “Cô hãy thả lỏng một chút, cảm xúc của con ngựa rất nhạy cảm, nếu cô quá lo lắng thì nó sẽ cảm nhận được.”
Nhưng nét mặt Trình Tuyết Ý vẫn căng thẳng như cũ, khi cô nghe thấy tiếng lộc cộc lộc cộc càng lúc càng nhanh, bất giác lại càng thêm lo lắng, cô sợ hãi nói:
“Huấn luyện viên, sao tôi thấy tốc độ của nó càng lúc càng nhanh vậy?”
Huấn luyện viên cũng cảm thấy cảm xúc của ngựa có chút không ổn: “Cô hãy siết chặt dây cương!”
Trình Tuyết Ý nghe lời làm theo nhưng ngựa vẫn không ngừng lại, mà ngược lại tốc độ còn nhanh hơn lúc nãy!
“A!” Một tiếng hét chói tai vang lên trong bầu trời đêm, đột nhiên con ngựa phi về phía trước.
Trình Tuyết Ý đang tuyệt vọng nằm trên lưng ngựa bị xốc nẩy liên tục.
Khi con ngựa đột nhiên tăng tốc, một bàn tay của cô đã thả lỏng dây cương ra, nên hiện tại căn bản là không thể điều khiển con ngựa điên này được nữa.
Cũng may huấn luyện viên khác đã cưỡi một con ngựa khác chạy tới, hắn vẫn luôn gọi tên của con ngựa đó.
Trình Tuyết Ý nghe thấy tiếng gió rít gào bên tai, cô cố gắng trấn an bản thân, nhưng cô sợ tới mức không thể nói được nên lời.

Cái cảm giác mất khống chế này khiến cho tim cô đập nhanh liên tục.
Lúc này đột nhiên con ngựa hí lên một tiếng, rồi nhảy lên cao.
Vì không có chỗ dựa nên Trình Tuyết Ý đang ngồi trên lưng ngựa bị quăng thẳng xuống đất!
Cô nằm trên mặt đất đau tới mức muốn bật khóc.

Nhưng cô vẫn kìm chế cảm xúc.

Từng cơn đau truyền đến khiến cơ thể cô run rẩy.