Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm

Chương 529: Chương 529




Hai con quỷ nước tách ra khỏi thi thể nên không còn bị lá bùa khống chế, vừa toan chạy thì nghe Túc Bảo hét một tiếng:

“Đời người vô thường, ruột già bọc ruột non, cái mông tấn công!”

Chỉ nghe ầm một tiếng.

Hai nữ quỷ bị mông đánh bay!!

Tô Nhất Trần, Mộc Quy Phàm, Tô Nhạc Phi: “?!”

Còn…còn có thể làm vậy ư?

Ba người còn chưa định thần lại thì thấy Túc Bảo quăng hồ lô ra, hét: “Đi nào, Pi-ka- dì!”

Quỷ đào hoa bay vút ra.

“???”

Ba con quỷ đang đấu địa chủ trong hồ lô, quỷ đào hoa đang nghĩ trăm phương ngàn kế chòng ghẹo dụ dỗ quỷ nhu nhược chơi cùng thì bỗng bị bay vù ra ngoài.


Thấy hai lệ quỷ đang nhào đến, quỷ đào hoa không nghĩ ngợi gì mà dứt khoát giáng một cái tát tai.

Lệ quỷ có hung dữ tới đâu thì ác quỷ cũng chẳng coi ra gì.

Lệ quỷ già hơn bị quỷ đào hoa đè cho không cử động được.

“Hờ…hờ” Nữ quỷ tức giận vùng vẫy.

Bỗng nhiên, quỷ hồn cô gái trẻ bên cạnh quỳ rạp xuống, ứa nước mắt nói: “Xin ngươi hãy tha cho mẹ của ta…..”

Tô Nhạc Phi và Tô Cẩm Ngọc đồng loạt bày ra bộ dạng kinh ngạc + lơ mơ.

Hai người họ nhìn Túc Bảo khiêu khích xác chết một cách kiêu ngạo, nói ‘có bản lĩnh thì đánh cô bé đi!!’

Còn nghe Túc Bảo niệm chú, cái mông tấn công gì gì đó…Thế mà cũng có hiệu quả sao?

Còn chưa hết kinh ngạc thì hai người họ lại trông thấy Túc Bảo quăng hồ lô ra, hét to ‘Đi nào Pi-ka-dì’…


Cảnh tượng quỷ nước bị đánh bật ra khỏi xác chết thì họ không nhìn thấy được nữa.

Quỷ đào hoa bỗng nhiên bị ném ra ngoài cũng mù mờ. Nó chỉ chiến đấu với lệ quỷ theo bản năng.

Quỷ đào hoa đạp chân lên lệ quỷ mẹ, lệ quỷ trẻ bên cạnh bỗng quỳ rạp xuống xin quỷ đào hoa tha cho mẹ nó.

Quỷ đào hoa: “????” Sao nó không hiểu đầu cua tai nheo gì thế này??

Túc Bảo vỗ tay khen ngợi: “Dì đào hoa lợi hại quá nha!”

Quỷ đào hoa vô thức đáp lời: “Đương nhiên….”

Lệ quỷ trẻ vừa quỳ vừa khóc: “Ta với mẹ ta sai rồi, chúng ta sẽ không bao giờ làm chuyện xấu nữa, xin các ngươi hãy tha cho mẹ con ta…”

Túc Bảo lắc đầu: “Chị và dì ấy đòi mạng bao nhiêu người rồi?”

Đáy mắt lệ quỷ trẻ thoáng hiện sự đấu tranh, nói: “Cũng..cũng chỉ có 7-8 người thôi…”

Túc Bảo chau mày, sao có thể dùng từ ‘cũng chỉ’ để hình dung con số 7-8 người được.

Lệ quỷ mẹ bị quỷ đào hoa giẫm đạp bỗng cất giọng nói khó nghe như cổ họng bị cát chặn: “Nhu Cẩn, đừng cầu xin nó….”

“Lần này coi như chúng ta gặp họa….” Lệ quỷ mẹ không cam tâm, trừng mắt với Túc Bảo.