Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm

Chương 188: 188: Không Đưa Ra Cách Giải Quyết Thì Nhất Định Không Rời Đi





Hiện tại, công ty điện ảnh mà Tô Lạc đang đầu quân là Đường Minh Thịnh Thế.

Hôm nay là một ngày nhiều mây, mây đen bên ngoài sà xuống thấp như đang đè xuống những tòa cao ốc.

Đường Điền Điền ngồi trên ghế ông chủ của mình, đau đầu đọc tin tức giải trí liên quan đến Tô Lạc.

Hình tượng ảnh đế Tô Lạc sụp đổ, ảnh đế Tô Lạc không xin phép đã dứt khoát rời khỏi đoàn phim, ảnh đế mắc bệnh ngôi sao.

“Đám người này đúng thật là thừa nước đục thả câu…”
Tô Lạc vốn là tiền bối trong ngành giải trí, đã là tiền bối thì đương nhiên được trọng vọng, diễn xuất và năng lực nghề nghiệp cũng được công nhận.

Nhưng điều đó cũng đồng nghĩa với việc Tô Lạc không mới mẻ như các tiểu thịt tươi và tiểu hoa đán.

Ngày thường, tiêu đề trên các bản tin luôn là: Tiểu thịt tươi này bị lộ chuyện yêu đương, tiểu hoa đán kia bí mật thẩm mỹ để xinh đẹp hơn….

Bây giờ tin tức về sự sụp đổ hình tượng của Tô Lạc được tung ra đã thu hút toàn bộ lượng truy cập, đương nhiên cũng có người đố kỵ đến đỏ mắt sẽ nhân cơ hội này thừa nước đục thả câu để bóp chết sự nghiệp của Tô Lạc.

“Ôi….

” Đường Điền Điền thở dài.

Lúc này, một bà lão mặc Đường phục [1] màu xanh lặng yên không một tiếng động xuất hiện bên cửa sổ.

[1]: Trang phục truyền thống của người Trung Quốc từ thời Nhà Thanh đến nay.

Đường Điền Điền sợ đến mức méo miệng, tiếng thở dài lập tức biến thành la hét.

“A…Mẹ kiếp!” Đường Điền Điền ngã ngồi xuống đất.

Bà cụ mặc Đường phục trừng mắt nói: “Kêu gào như ma quỷ làm gì thế?”
Lúc này Đường Điền Điền mới nhìn rõ bà già quỷ trước mặt chẳng phải ai khác, chính là mẹ ông ta.

“Mẹ, sao mẹ lại đến đây…”
Đây là lần thứ hai Đường Điền Điền gặp quỷ.


Lần đầu là khi ông ta nhờ Túc Bảo gọi hồn bà cụ Đường.

Từ ngày ấy đến giờ không gặp lại quỷ hồn của mẹ mình nên Đường Điền Điền còn tưởng bà cụ Đường đã đi đầu thai.

Bà cụ Đường nói: “Mẹ đang ở địa phủ làm việc để tích âm đức cho con!”
Lòng Đường Điền Điền chua xót, dạo này ông thuận buồm xuôi gió, chẳng ngờ lại nhờ mẹ ông giúp đỡ.

“Mẹ ơi, lần này mẹ đến có chuyện gì ạ? Mẹ đủ tiền tiêu không? Không đủ thì mỗi ngày con lại đốt thêm ít tiền nữa.

” Đường Điền Điền bò dậy, nói.

Bà cụ Đường đáp: “Không cần, giờ mẹ là quỷ hồn giàu nhất dưới địa phủ, còn thêm tiền nữa là có thể tạo phản rồi đấy.


“Lần này mẹ chi tiền ‘mua đường đi’ mới có thể lên thăm con 5 phút.


Đường Điền Điền: “….


“Mẹ ơi, suýt chút nữa thì con sợ đến mức xuống địa phủ với mẹ luôn rồi đấy.

” Đường Điền Điền cười híp mắt nói.

Bà cụ Đường mắng ông ta huyên thuyên rồi nói tiếp: “Lần trước chẳng phải mẹ đã kêu con tìm ba giúp cô nhóc kia ư, còn nói rõ ba cô nhóc họ Mộc, sao con không biết đường giúp người ta hả?”
Đường Điền Điền xoa đầu mình: “Ba của Túc Bảo cũng không phải người mà chúng ta có thể dò la tin tức…”
Bà cụ Đường lầm bầm: “Cũng đúng….

Có điều ngoại trừ người ba họ Mộc kia thì mẹ Túc Bảo cũng bị người ta tính kế hãm hại, chuyện này là mẹ nghe ngóng được nhưng bị hại thế nào thì mẹ không rõ, con phải nắm lấy cơ hội lần này nhé.


Đường Điền Điền: “Ơ?”
Mấy chuyện bí mật của hào môn cũng đâu phải chuyện mà ông ta có thể nhúng tay vào.


“Còn nữa, mẹ dò la được chút tin tức, người ta tiết lộ cho mẹ rằng một minh tinh dưới trướng công ty con sẽ gặp phiền phức, con xử lý tốt chuyện này thì công ty sẽ tiến lên một bậc.


Đường Điền Điền câm nín, rốt cuộc mẹ ông ta làm gì dưới địa phủ và lôi kéo những ai mà chuyện gì cũng dò la được thế này.

Đường Điền Điền gật đầu: “Con biết rồi.


Dù bà cụ Đường không lên trần gian nói chuyện này thì ông ta có chết cũng phải bảo vệ Tô Lạc đến cùng.

Biết mẹ mình mất rồi vẫn lo lắng cho mình, Đường Điền Điền chỉ thấy chua xót.

Chẳng ngờ bà cụ Đường lại cười híp mắt nói: “Nói xong chuyện chính rồi, giờ mẹ phải đi đón bạn thân của mẹ! Cuối cùng thì bà già chết tiệt này cũng ngỏm đời, sau này mẹ của con có bạn cùng nhảy quảng trường rồi.


“Lần này mẹ vung tiền để mua hai cơ hội hiển linh, một là cho con trông thấy mẹ, hai là xuất hiện trước mặt bà bạn thân để bà ta hoảng sợ rồi đi đời nhà ma!”
Đường Điền Điền: “?”
Ông ta trợn mắt há hốc mồm nhìn bà mẹ già của mình reo vui rộn rã bay đi.

Lúc này, một cái đầu nhỏ ló vào cửa phòng làm việc của Đường Điền Điền.

Đường Điền Điền vừa bị mẹ ruột hù cho xém bỏ nửa cái mạng thì bây giờ lại bị Túc Bảo dọa cho suýt mất luôn nửa cái mạng còn lại.

“Chào chú Đường!”
Túc Bảo đeo chiếc cặp hình thú cưng, vui vẻ chào.

Đường Điền Điền đỡ ngực, nói: “Tiểu thư Túc Bảo, con hù chết chú rồi!”
Túc Bảo cười hi hi rồi nắm tay Tô Lạc đi vào.

“Sao hôm nay tiểu thư Túc Bảo lại có thời gian đến đây?”
Đường Điền Điền lập tức kêu người đem bánh ngọt vào, nói: “Chẳng phải hôm nay con phải đi học sao?”

Túc Bảo lắc đầu: “Cậu tư nói muốn dạy con trốn học.


Tô Lạc: “Này này…Nói gì thế con?”
Rõ ràng cô bé con nói muốn dẫn anh đi câu cá mà.

Kết quả lại đến công ty quản lý của anh?
Cánh cửa bị đẩy ra, mấy nhân viên bưng 7-8 loại bánh ngọt nhỏ đi vào.

Trước kia, đám nhân viên công ty không hiểu gì khi nhìn thấy dòng thông tin cuối cùng trong sổ tay nhân viên viết: Tiểu tiểu thư không thể ăn quá ngọt, không thích vị socola, thích bánh trái cây, thích kẹo trái cây!
Đến bây giờ thì các nhân viên đã vỡ lẽ.

Hai mắt Túc Bảo lấp lánh, cô bé giơ ngón cái, khen ngợi: “Chú Đường, chú sắp phát tướng rồi, sau này cúc áo của chú càng không cài được nha!”
Đường Điền Điền: Ý cô bé là tiền đồ của ông ta vô cùng thênh thang phải không?
Đường Điền Điền cười híp mắt: “Cảm ơn tiểu thư Túc Bảo đã khen ngợi!”
Túc Bảo cắn một miếng bánh nhỏ, ngọt mà không ngấy, ngon quá đi!
Đường Điền Điền quan sát sắc mặt Túc Bảo, hỏi: “Hôm nay có chuyện gì à?”
Tô Lạc vừa toan lên tiếng thì Túc Bảo nghiêm túc nói: “Con bấm ngón tay, chú Đường sắp gặp phiền phức đó!”
Đường Điền Điền: “?”
Gì thế….

Lúc này, trợ lý vội vã đi vào, nói: “Đường tổng, có người gây sự ở cổng công ty…”
Đường Điền Điền king ngạc nhìn Túc Bảo.

Trùng hợp ư???
Dưới lầu 1 của Đường Minh Thịnh Thế.

Rất nhiều fans và đám nhà báo đến ‘nằm vùng’ ở khu vực xung quanh Đường Minh Thịnh Thế để theo dõi tin tức của Tô Lạc.

Người nhà cô gái tự sát cầm theo 4-5 biểu ngữ đen trắng có nội dung:
Ảnh đế Tô Lạc xem mạng người như cỏ rác, hại thiếu nữ chết thảm!
Đền mạng cho con gái tôi! Trả lại sự công bằng cho tôi! Dám làm không dám nhận, ảnh đế Tô Lạc là tên cặn bã!
Đám chó săn và các blogger nổi tiếng trên mạng lập tức xông lên chụp ảnh, livestream như ruồi ngửi thấy mùi trứng thối.

Đường Điền Điền vừa đi ra đã trông thấy thế trận này cùng những dòng biểu ngữ, mặt ông ta đen như đít nồi.

“Bảo vệ đâu, đuổi đám người này đi!” Đường Điền Điền dứt khoát ra lệnh.

Nghe thấy lời này, ba mẹ cô gái nhảy lầu lập tức xù lông.


Mẹ cô gái nhảy lầu quỳ xuống đất, khóc to: “Trời xanh ơi……Họ xem mạng người như cỏ rác! Đứa con gái đáng thương của mẹ ơi, con chết thảm quá!”
“Tên ảnh đế Tô Lạc kia đùa bỡn tình cảm của con gái chúng tôi khiến con bé nhảy lầu tự sát, các người không đưa ra cách giải quyết thì thôi, còn muốn đuổi chúng tôi đi hả….


“Các người muốn bịt miệng không cho chúng tôi nói chứ gì….

.

Hôm nay không giải quyết chuyện này thì đừng hòng đuổi được chúng tôi đi!”
Một đám người tức giận kêu gào đòi Đường Điền Điền đưa ra cách giải quyết.

Cánh nhà báo vây xem hiểu ra sự việc thì kinh ngạc không thôi.

Gì cơ? Ảnh đế Tô Lạc đùa bỡn tình cảm của fan khiến người ta nhảy lầu tự vẫn à??
Đám blogger sáng bừng hai mắt, lập tức nói xằng nói bậy trong phòng livestream của mình.

Đường Điền Điền đau đầu muốn chết, vốn dĩ Tô Lạc chỉ bị chút vết đen vì vụ việc không xin nghỉ mà rời đoàn phim, dù sao cũng có thể tha thứ được vì mẹ anh ấy bệnh nặng.

Giờ lại lòi ra vết nhơ ‘đùa bỡn với tình cảm của fan.


Phải biết rằng, ba người đàn ông nói chuyện cũng làm nên một con hổ, tin đồn lặp đi lặp lại ắt trở thành sự thật, ai ngờ được đám người này gây sự ngay ở cổng công ty, còn la lối om sòm trước bàn dân thiên hạ thế này….

Bỗng nhiên, Túc Bảo chạy vào quầy lễ tân của công ty rồi nhanh chóng chạy ra, đến trước mặt bà mẹ của cô gái tự sát.

Cô bé nhét thứ gì đó vào tay bà mẹ kia, nói: “Đây, cho dì!”
Mẹ cô gái tự sát ngẩn người, nhìn cuộn băng dính trong suốt trong tay, vô thức hỏi: “Con làm gì thế?”
Túc Bảo đáp: “Chẳng phải gì đòi băng dính sao? Cho dì đó!” [2].

Mọi người: “….

.


Im lặng như tờ!
[2]: ‘Băng dính’ 胶带 có bính âm là jiāodài, giống với ‘giải quyết’ 交代 cũng có bính âm là jiāodài.

.