Tiên Y Ngờ Nghệch

Chương 42: C42: Chúng ta thân lắm à




“Tôi hỏi anh, có bồi thường không?” Lâm Hoài lạnh giọng hỏi.

Bây giờ Vương mập mạp vẫn còn đang choáng váng, căn bản không nghe được gì.

Những người giàu có, nhân vật nổi tiếng, ngôi sao ở xung quanh đều cười tươi nhìn về phía đó. Có lẽ những người có quan hệ kinh doanh như Trần Minh, Hạ Linh Linh còn nể Vương mập mạp, nhưng những người khác thì chẳng thèm nhòm ngó gì đến gã.

Đúng lúc đó, một cô gái mặc váy đen xuất hiện trong đám người, khi cô ấy đi còn phát ra tiếng leng keng.

Cô gái này nghe có tiếng đánh nhau mới thấy có hứng thú, thầm nghĩ: bà đây là bà tổ nghề đánh người, hôm nay lại có ai to gan dám đánh người ở đây, đúng là thú vị.

Cô gái đi lại gần nhìn thử, ánh mắt nhìn tới Lâm Hoài đang mặc quần ngắn áo lót. Ngay lập tức, cô gái trợn to mắt, vẻ nghiền ngẫm chuyển sang hưng phấn, vội vàng đi tới gần một người đàn ông hỏi chuyện đã xảy ra.

Người này chính là nữ sát thần Mia của bang Tam Hồ, ngày trước Mia còn từng đưa cho Lâm Hoài một điếu xì gà.

“Tôi hỏi anh lần nữa, cho bồi thường hay không?” Lúc nói chuyện, Lâm Hoài lại giơ tay lên, đập chát chát vào đầu Vương mập mạp.


“Dừng tay! Cho, tôi cho! Lập tức chuyển ba trăm vạn qua, mau lên!”

Đầu óc Vương mập mạp vẫn còn ù ù, căn bản không nghe hiểu Lâm Hoài nói gì, nhưng cũng biết đưa tiền là giải quyết được vấn đề.

Thấy gã đã đồng ý, Lâm Hoài đá vào bụng gã, khiến cơ thể hơn một trăm cân đụng vào bờ tường bên cạnh.

Mọi người xôn xao hẳn lên, một tên đàn em vội vàng sợ sệt đi đến gần Lâm Hoài.

“Tôi tôi tôi tôi, tôi lập tức chuyển ba trăm vạn vào tài khoản của anh!” Người đàn ông lắp bắp cầm điện thoại di động chuyển tiền.

Cảnh này khiến tất cả mọi người thầm giật mình, nhưng Hạ Linh Linh vẫn hết sức lo lắng. Mặc dù Lâm Hoài ngang ngược chỉnh tên Vương mập mạp, nhưng sau này người xui xẻo nhất định là nhà họ Hạ, cuối cùng người chịu thiệt cũng là nhà họ Hạ.

“Lâm Hoài, tha được thì tha đi, huống hồ nhà chúng tôi còn có làm ăn qua lại với tập đoàn Tam Cương, anh đừng lấy số tiền đó nữa!” Hạ Linh Linh nhỏ giọng nói.

Nghe cô nói vậy, Lâm Hoài hơi nghiêng đầu nhìn qua,


“Chúng ta thân lắm à?” Lâm Hoài lạnh nhạt nói một câu rồi không để ý đến Hạ Linh Linh nữa.

“Tôi?” Hạ Linh Linh lập tức nghẹn lời, căn bản không nói được gì.

“Anh à, tôi đã chuyển ba trăm vạn vào tài khoản của anh rồi, anh xem thông báo đi!” Tên đàn em bên cạnh chuyển tiền xong thì vội vàng nói.

“Không cần xem! Tôi không lo mấy người chơi xấu!” Lâm Hoài thản nhiên nói.

“Bảo vệ đâu! Bảo vệ chết hết cả rồi à? Người đâu!” Đúng lúc đó, tên mập mạp nằm trong xó đột nhiên hô to, cổ họng gã khàn khàn nhưng tiếng nói lại vô cùng rõ ràng.

Ngay lập tức, năm tên bảo vệ nhanh chóng chạy vào, tay đều cầm côn điện đen thui.

“Không được cử động, có chuyện gì xảy ra ở đây vậy?” Đội trưởng đội bảo vệ đi đầu lớn tiếng hỏi.

“Bắt người này lại, hắn hành hung làm bị thương người khác, cố ý làm loạn sinh nhật của cậu Vương.” Khóe miệng Vương mập mạp vẫn còn chảy máu, nhưng thấy bảo vệ tới thì lớn tiếng kêu lên. . Đọc‎ 𝑡𝙧u𝓎ện‎ chuẩn‎ không‎ quảng‎ cáo‎ ﹎‎ 𝗧𝙧𝑼‎ 𝐦𝑡𝙧u𝓎ện.𝙑n‎ ﹎

Nghe Vương mập mạp nói thế, các nhân viên bảo vệ định ra tay bắt Lâm Hoài ngay.

“Dừng tay!” Mia lên tiếng.