Thiên Hồng Ma Đạo

Chương 50: Vô Cực Tinh






Tất cả đều chân thật như thế, mười lăm năm ký ức phía sau, chừng như cảnh tượng thông thường trong mơ rất mơ hồ khó chịu, cảm giác bây giờ của Lâm Phong chính là như trong giấc mơ vừa tỉnh dậy.
Trước mắt, tất cả đều giống với trong ký ức bản thân, khuôn mặt xinh đẹp và hiền lành của mẫu thân, kỳ vọng của đại ca đối với bản thân, tam ca thì đôi lúc ăn hiếp và làm phiền bản thân, điều này đều là thứ khắc sâu trong ký ức Lâm Phong thời còn nhỏ.
Ảo mộng quá chân thật rồi, Lâm Phong xoa xoa tay, thậm chí có thể cảm nhận sự đau đớn của tay, nhưng viên kim đơn màu đen từ đơn điền truyền đến một hồi mát lạnh, bất cứ lúc nào cũng nhắc nhở hắn, mọi thứ này, đều không phải là thật.
“ Một lần nữa hồi ức một chút cũng tốt!” Trong lòng Lâm Phong khuyên chính mình.
“ Nếu bị lạc ở trong này, vĩnh viễn thì sẽ không ra ngoài được!” Một âm thanh khác lại hô to với Lâm Phong.
Cuối cùng cảm nhận một chút cái ôm ấm áp của mẫu thân, khuôn mặt bức thiết của phụ thân, Lâm Phong cắn răng, quơ lên thiết côn nặng nề đánh trúng trên người bản thân.
Ảo mộng, vỡ thành mảnh nhỏ, Lâm Phong quay về hiện thực, lúc này Lâm Phong mới phát hiện, khóe mắt hắn đã sớm ướt át, trên mặt lộ ra vệt nước mắt dài dài.
Cảnh tượng trước mắt, đã biến thành một căn phòng lục giác, trung tâm của căn phòng, rõ ràng nhất là một cái truyền tống trận, với lại cái truyền tống trận này càng lớn hơn một chút so với truyền tống trận của Lâm gia, hình dáng cũng có sự khác nhau rất lớn.

Truyền tống trận trước mắt, cũng là hình lục giác, nhưng là lõm ở dưới mặt đất, sáu cái góc lấp lánh từng đợt bạch quang, thậm chí Lâm Phong có thể cảm nhận được một năng lượng khổng lồ ẩn chứa trong truyền tống trận.
“ Lâm Phong, không ngờ ngươi là đứa thứ nhất ra ngoài?” Sau lưng Lâm Phong xuất hiện một bóng dáng mập mập, trung niên mập mạp lộ vẻ vô cùng kinh ngạc lớn tiếng kêu lên.
Khó trách mập mạp kinh ngạc, cho tới nay, tầng cấp tâm ma chính là nhược điểm lớn nhất của Lâm gia, hắn đâu biết, Lâm Phong ngoài tu luyện ngoại công công pháp của Lâm gia ra, còn tu luyện một ’Thiên Hồng đạo‘ vô danh, đó chính là công pháp Tu Ma cao thâm nhất.
“ Lý trưởng lão!” Lâm Phong mỉm cười, coi như là trả lời một tiếng, sau đó tiếp tục nhìn Truyền Tống trận trước mắt.
“ Lâm Phong, Lý trưởng lão!”
Mô Dung Nhược Tuyết người thứ ba xông ra ảo tượng tâm ma, thấy Lâm Phong ra ngoài sớm hơn cô, cũng là một bộ dạng kinh ngạc.
Sau đó không lâu Tư Đồ Hạo Thiên cũng xông ra ngoài, cuối cùng tất cả bốn người cũng thông qua ba tầng thử nghiệm, đến ngay trước cái Truyền Tống trận này, Truyền Tống trận trước mắt, có thể đem bọn họ đưa đến ’Lĩnh vực Vô Cực‘ trong truyền thuyết.
“ Tốt, chúng ta xuất phát!” Lý Bình Thuận thở pháo thật dài, người thứ nhất đứng lên trên Truyền Tống trận.
“ Xuất phát!” Trong lòng ba người Lâm Phong kích động lên, đối mặt với một nơi xa lạ trong truyền thuyết, thật ra ý nghĩ của bốn người đều giống nhau.
Bốn người đứng trên Truyền Tống trận, rất nhanh, bạch quang ở sáu góc của Truyền Tống trận lóng lánh càng cấp tốc, bóng dáng của bốn người đã biến mất trên Truyền Tống trận.
“ Linh khí rất nồng hậu!”
Trên Truyền Tống trận, bốn người vừa mới xuất hiện, liền phát hiện linh khí trong thiên địa ở bên này, còn nồng hậu gấp mười lần so với bên đai lục Bắc Cực, quả nhiên là thiên đường của người tu chân.
“ Bốn vị bằng hữu, xin hỏi đến từ nơi nào?”
Bên cạnh Truyền Tống trận, có hai người tu chân trẻ tuổi đứng đó, người hỏi chính là một trong hai người.
“ Người bạn này, nơi này đúng là lĩnh vực Vô Cực?” Trung niên mập mạp vội vàng dẫn ba người Lâm Phong chạy xuống Truyền Tống trận, ôm quyền hỏi, hai người trẻ tuổi ở trước mắt, cũng đều là cao thủ cấp biệt Nhập Khấu, cao thủ cấp biệt trưởng lão ở đại lục Bắc cực, không ngờ là người canh giữ Truyền Tống trận ỏ nơi này.

“ Lĩnh vực Vô Cực?” người trẻ tuổi hỏi trước đó lộ vẻ có chút kỳ lạ, người trẻ tuổi bên cạnh vội vã kéo hắn một cái, sau đó hai người gần như truyền âm giao lưu cái gì, người trẻ tuổi vấn hỏi không ngừng gật đầu, ánh mắt nhìn về bốn người Lý Bình Thuận cũng thay đổi.
“ Thì ra bọn ngươi là người bậc thấp đến từ tinh cầu, dựa theo cách nói của các ngươi, nơi này chính là lĩnh vực Vô Cực, nhưng cách gọi ở đây của chúng ta, nơi này là Vô Cực Tinh!”
“ Vô Cực Tinh?” Lâm Phong bốn người đều liếc nhìn nhau, bốn người ai cũng chưa nghe qua xưng hô này.
“ Xin hãy cho hỏi một chút, các ngươi có phải là đệ tử của Tứ đại thế gia? Lý Bình Thuận chưa nghĩ rõ Vô Cực Tinh là chuyện gì, nhưng hắn cũng không quên mục đích đến nơi này, tức thời chắp tay hỏi.
“ Cái gì Tứ đại thế gia? Vô Cực Tinh không có Tứ đại thế gia, chúng ta là đệ tử của Càn Khôn Tông, các ngươi muốn tìm ai?” Thái độ người tuổi trẻ vấn hỏi trước đó lộ vẻ có chút không nhịn được, tựa như không muốn giao lưu với bọn họ.
“ Tứ đại thế gia, là Lâm thị gia tộc, Lý thị gia tộc, Mộ Dung gia tộc và Tư Đồ gia tộc!” Lâm Phong bước hướng về trước, lớn tiếng nói, thái độ của hai người, cũng đều khiến Lâm Phong rất không hài lòng.
“ Cái gì Lâm gia, Lý gia, chưa có nghe qua, muốn tìm tự mình đi tìm, đừng làm phiến chúng ta, các ngươi đi thôi!” Hai người trẻ tuổi cùng nhau lắc đầu, hai người nhìn về phía bốn người, còn mang theo một sự khinh thường.
“ Các ngươi!”
Cơn tức của Lý Bình Thuận thoáng cái dâng lên, Tứ đại thế gia ở đại lục Bắc cực hưng thịnh mấy chục vạn năm, vẫn chưa có ai dám đối đãi với Tứ đại thế gia như thế,
“ Thế nào, gây sự à?”

Hai người thấy bộ dạng của Lý Bình Thuận. Bỗng nhiên trong tay mỗi người đều xuất hiện một cây kiếm dài, thân kiếm lóe sáng, mũi kiếm sắc bén, thẳng tắp quay đến thân thể mập map của Lý Bình Thuận.
“ Linh khí!”
Bốn người đều hít một hơi, tin đồn quả nhiên không là giả, tài nguyên của lĩnh vực Vô Cực phong phú, linh khí linh đơn đã không còn khó có được, trước mắt chỉ là hai người đệ tử canh giữ Truyền Tống trận, vậy mà trên tay mỗi người một món, loại linh khí này, đều là trấn gia chi bảo tồn tại như trong Tứ đại thế gia.
“ Lý trưởng lão, chúng ta đi thôi, đi nơi khác hỏi một chút!” Mộ Dung Nhược Tuyết vội vàng kéo Lý Bình Thuận một cái, tu vị của hai người đều là Nhấp Khấu trung kỳ, tuy yếu hơn Lý Bình Thuận một chút, nhưng có thêm linh khí, bốn người bọn họ nhất định không phải đối thủ , nhưng Mộ Dung Nhược Tuyết quên đi, trên tay Lâm Phong, còn có một món linh khí thiết côn thần bí uy lưc không kém gì,
“ Được, chúng ta đi!”
Lý Bình Thuận căm hận nhìn con mắt sáng lên của hai người, dẫn theo Lâm Phong mấy người, bay khỏi Truyền Tống trận.
“ Mấy người nhà quê, lãng phí thời gian của ta!” Sau lưng, người trẻ tuổi khinh thường hướng trên mặt đất hung hăng nhổ một bãi nước miếng, tức thời hai người lại cười lên.