Thế Giới Hiện Thực

Chương 20




Narcissa về quảng trường Grimaud, bởi vì còn đang ôm mèo con nên bé về phòng trước, mang hết lễ vật dành cho người nhà lên tủ đầu giường, đặt mèo con lên giường đã chuẩn bị từ trước.

Sau đó, Narcissa vào tắm một lần cho thơm tho ngào ngạt. Bé xếp chỉnh tề đồ hôm nay mua về xong, vẫy đũa phép thì biết đã đến giờ dùng bữa tối. Vì vậy, bé gói hết quà cho dì Walburga, chú Orion, Sirius và Rael vào cùng một gói to, bộ pháp tao nhã đi đến nhà ăn.

Nói tiếng xin lỗi với mọi người trong nhà ăn xong, bé đến ghế của mình ngồi xuống, cầm gói quà lớn trên tay đặt xuống đất, bảo Kreacher mang suất ăn của bé lên, rồi mới nhỏ giọng kể cho Walburga về chuyến đi hẻm Xéo hôm nay.

Lúc mọi người hưởng thụ trà và cà phê trong tay, Narcissa mang lễ vật tặng cho họ, nhìn thấy nụ cười hài lòng khi họ nhận được lễ vật tri kỷ, nhất là biểu cảm kinh hỉ của Sirius và Rael, Narcissa cảm thấy rất thỏa mãn.


Ăn xong bữa tối, Orion vốn muốn gọi Narcissa vào thư phòng nói chuyện liên quan đến thế giới Muggle, nhưng thấy Narcissa hưng phấn lôi kéo Bella và An vào phòng để hai chị của bé ngắm thú cưng bé mới mua về, cũng tạm thời dừng lại, "Dù sao ngày mai nói cũng như nhau."

Sau khi vào phòng, việc đầu tiên bé làm là tặng lễ vật cho Bella và An. Bé còn định mượn cú mèo của Bella gửi lễ vật sang Pháp làm cho Druella và Cygnus kinh hỉ, cũng khoe ra tâm trạng vui mừng hào hứng của bé khi mua được thú cưng mới.

"Merlin ơi... Đáng yêu quá... Cissy, đây là mèo con tai ngắn mà em luôn nhớ mong đó à? Nó thực sự quá đáng yêu..." Vừa vào phòng Narcissa, tầm mắt của An đã hoàn toàn bị bé mèo con đang đang nằm trên chiếc giường mà Narcissa chuẩn bị riêng cho nó hấp dẫn, ngay cả lễ vật vừa mới được Narcissa đưa cho cũng bị cô bé hoàn toàn ngó lơ.


Lông tơ màu cháo, con mèo nhỏ trước mắt chỉ to cỡ lòng bàn tay, lỗ tai của nó cũng ngắn hơn những con mèo bình thường rất nhiều, chôn trong lông tơ rất dài, chỉ để lộ hai tam giác nho nhỏ, đuôi nhỏ phía sau còn lay động nhoáng lên một cái. Bị giọng nói của An đánh thức, mèo con mở đôi mắt to, một xanh một lam, tượng trưng cho huyết thống thuần khiết, kết hợp với bộ lông tơ làm mèo con càng trở nên đáng yêu dị thường. Nhìn thấy Narcissa ở phía sau An còn kêu "meo meo".

Trải qua nhiều năm huấn luyện, Narcissa đã có thể hoàn toàn khống chế năng lực đặc biệt của mình, nói cách khác, lúc nào bé muốn sử dụng là có thể dùng, lúc bé không muốn, không gì có thể tiến vào tinh thần của bé. Bởi vì vừa rồi Narcissa không dùng năng lực, nên bé cũng không biết mèo con "nói" cái gì, chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu với An.


An không hề để ý, nhấc váy bước nhanh tiêu sái đến gần giường của mèo nhỏ, nhẹ tay muốn ôm bé mèo đang ngáp dài lên. Narcissa thấy vậy, lập tức đi qua nói với An, "Chị An, nhân viên của tiệm động vật thần kỳ nói với em, bây giờ chưa được để ai ngoài chủ nhân của nó ôm nó, nói phải qua một tuần mới có thể ôm, cô ấy còn dặn đây là mèo con vừa sinh, không thể dính hơi người khác ngoài chủ nhân, nếu không sẽ không dễ nuôi sống."

Nghe Narcissa nói vậy, An nhanh chóng thu tay về, cô bé không muốn con vâth đáng yêu như vậy vì bé ôm mà chết đâu, nhưng ánh mắt cô bé vẫn tiếc nuối nhìn mèo con, "Vậy à, chị sẽ không bế nữa, tiếc quá..." Không chờ Narcissa an ủi, An lại lập tức nói tiếp, "Cissy, em nói một tuần sau là có thể bế?"

"Đúng vậy."

Nghe được vậy, An càng hưng phấn: "Vậy chị phải là người thứ nhất ngoài chủ nhân của nó ôm nó!"
"....." Narcissa bị phản ứng của An làm cho câm nín.

Bella làm bối cảnh đứng bên nửa ngày mới phát hiện một vấn đề, "Cissy, chẳng lẽ em còn chưa đặt tên cho nó, sao cứ gọi mèo con mèo con thế?"

"Đúng vậy, chẳng trách chị cứ thấy lạ lạ." An đập hai tay vào nhau vẻ bừng tỉnh đại ngộ nói với Narcissa, "Chúng ta cùng nghĩ tên cho mèo con đi..."

Bella và Narcissa hắc tuyến đầy đầu nhìn An đã bắt đầu mắt sao lấp lánh, đành phải đồng ý yêu cầu hoàn toàn không có gì để nói này, trong lòng còn cùng suy nghĩ "Muốn để cho mọi người trong trường học luôn nói An ôn hoà đoan trang nhìn người trước mặt này ghê". Chờ Narcissa tự tay lấy bình sữa bón cho mèo con xong, ba chị em leo lên giường Narcissa, đầu kế bên đầu nằm nghĩ tên cho bé mèo.

Nhưng đến ngày hôm nay - khai giảng 1 tháng 9, tên cho mèo con vẫn chưa được đặt ra, Bella rất buồn bực với những cái tên mà An nghĩ ra, dặn Narcissa tự đặt một cái, đừng nghe An, bằng không chờ đến lúc bé mèo lớn rồi cũng đừng mong lấy được cái tên chính thức. Narcissa suy nghĩ rồi mới quyết định tên của bé mèo là "Amy", tên này ở trong tiếng Pháp có nghĩa là âu yếm nhất và đáng yêu nhất, quyết định xong, bé dùng tinh thần lực nói cho bé mèo biết từ nay tên nó là Amy.
Tàu tốc hành Hogwarts bắt đầu khởi hành lúc 10h30 sáng, sáng sớm ngày 1 tháng 9, Druella và Cygnus đã trở lại Anh quốc thông qua mạng Floo để đưa ba con  gái đến nhà ga. Dù gia đình phù thủy nhỏ có ở giới phép thuật hay không, ngày 1 tháng 9 đều sẽ đi từ nhà ga 9 ¾ King"s Cross này, lên tàu tốc hành để đến Hogwarts, kể cả chuyện đi xuyên qua vách tường cũng là một trong những ký ức tốt đẹp của phù thủy nhỏ khi nhớ lại.

"Bảo bối, vậy mà cũng đã đến tuổi con đến trường, ở Hogwarts có khó khăn gì thì nói cho hai chị gái của con, không cần để trong lòng, mẹ tin con có thể chiếu cói chính mình, đúng không?" Druella rốt cục không nhịn được bắt đầu lo lắng cho Narcissa chưa từng rời nhà, cẩn thận dặn dò những việc cần chú ý.

"Vâng, mẹ."

Nghe được câu trả lời khẳng định của Narcissa, Druella mới hơi yên tâm một chút, ôm Narcissa rồi quay qua dặn Bella và An trong trường phải chăm sóc em, đừng để người khác bắt nạt bé. Bella vừa ngoan ngoãn gật đầu vừa nghĩ "Narcissa ở trong trường không bắt nạt người khác là tốt rồi, người khác dám bắt nạt em gái chị đây, vậy thì ngàn vạn lần đừng làm cho chị đây đến thu thập." An thì vừa gật đầu vừa âm thầm thề phải chăm sóc tốt Narcissa.
Chờ Druella dặn dò ba đứa trẻ nhà mình xong, để cho chúng lần lượt đi xuyên vách tường giữa sân ga 9 và 10 để vào sân ga 9 ¾, Cygnus và Druella cũng đi theo vào. Xuyên qua vách tường, Narcissa im lặng nhìn ấn ký như chiếc khiên giống như trên thư thông báo, kim sư trên góc hồng, ưng đồng trên góc xanh lam, lười đen trên góc vàng và ngân xà trên góc xanh lá vờn quanh chữ "H" ở trung tâm trên chiếc xe lửa hơi nước cũ. Narcissa đoán, chiếc xe lửa này mà để ở giới Muggle sẽ gây ra oanh động lớn, một chiếc xe lửa chạy bằng động cơ hơi nước tuyệt đối là đồ cổ, nhất định bán được giá đắt!

Tạm biệt Druella và Cygnus, ba chị em lên xe lửa, Narcissa phát hiện, chiếc xe này nghèo đến nỗi toa ăn cũng không có, thời gian từ nơi này đến Hogwarts cũng phải mất nửa ngày, lại qua cả giờ cơm trưa, chiếc xe này ngay cả toa ăn càn thiết nhất cũng không có, làm cho Narcissa hơi thất vọng về Hogwarts.
Bella và An dẫn Narcissa đến toa của ủy viên, nhà Black không chiếm được một ghế trong mười hai ghế ủy viên của trường, nhưng Bella quen một người bạn ở Ravenclaw là một trong mười hai ủy viên, cho nên chị em Narcissa rất may mắn không phải chạy đi lung tung tìm ghế trống. Toa của ủy viên rất lớn, thường có thể chứa mười mấy phù thủy nhỏ nghỉ ngơi, bạn tốt của Bella quen là trên xe lửa có việc mới biết, mọi người cảm thấy vui vẻ nên tiếp tục lui tới thành bạn tốt.

Bella vừa đi trước dẫn đường, nói cho Narcissa những chuyện cần chú ý, vừa kéo cửa xe dẫn An và Narcissa vào, ngoài dự kiến của Bella là trong xe đã có người ngồi trên ghế đang đọc sách.

Người trong toa nghe thấy tiếng kéo cửa từ bên ngoài thì ngẩng đầu nhìn lại, định xem là ai vào. Bella cứ nghĩ chị là người đầu tiên nên cũng không gõ cửa, kết quả trong toa còn có người đến sớm hơn, Bella nhìn lại, thấy rõ người bên trong là ai thì giận cười rộ lên.
Bella gọi người đang ngồi trong toa, nghiêng người chừa không gian cho một người bước vào, chị hơi gật đầu ý bảo An và Narcissa vào. Chờ lúc ba chị em vào trong toa, người trong toa mới đặt quyển sách xuống bàn, lên tiếng chế nhạo Bella: "Đi học mấy năm, lần đầu tiên thấy cậu đến sớm đấy, ngạc nhiên ghê cơ... Chờ lúc đám Horsel đến rồi, tớ nhất định phải nói cho bọn họ nghe."

Bella nghe xong trừng mắt nhìn người nọ, quay đầu nói với Narcissa: "Đây là bạn tốt của chị, năm nay là học sinh năm thứ năm nhà Ravenclaw - Evangeline Ywen, đây là toa xe nhà cậu ấy. Evan, đây là em gái nhỏ nhất của tớ, Narcissa Black, năm nay em ấy vừa nhận được thư thông báo nhập học của Hogwarts."

Evangeline duyên dáng làm một cái lễ với Narcissa, chờ Narcissa hoàn lễ xong mới thân thiết kéo bé ngồi xuống ghế chị ấy vừa ngồi, bộ dáng muốn tán ngẫu với Narcissa.
"Narcissa, chị có thể gọi em là Cissy chứ?" Nhìn thấy Narcissa gật đầu, Evangeline mới nói tiếp, "Cissy, chị thường nghe Bella kể về em, cậu ấy nói em rất thích đọc sách? Vậy em hãy đến với vòng tay của Ravenclaw đi, chị nói cho em nghe nha, Ravenclaw có một thư viện mà cả hiệu trưởng phải hâm mộ đấy!" Evangeline có vẻ biết rõ cách dụ hoặc tốt nhất, khơi gợi du͙ƈ vọиɠ từ tận đáy lòng của những người thích đọc sách, đặc biệt là người được bồi dưỡng từ nhà có truyền thống Slytherin.

Quả nhiên, Narcissa nghe thấy Evangeline nói đến thư viện nhà Ravenclaw mà bé thèm nhỏ dãi đã lâu thì sáng mắt, bé chưa kịp nói gì, thanh âm của Bella đã vang lên bên tai, "Được rồi, Evan, đừng dụ dỗ đứa em gái vốn đã hướng về Ravenclaw của tớ. Mẹ dặn tớ chăm sóc em ấy lúc ở trường, nếu em ấy vào Ravenclaw, làm sao tớ chăm sóc được, đừng nói cậu và đám Horsel chăm sóc giúp tớ, các cậu không chăm sóc người khác mới tốt. Ở nhà, Cissy vừa thấy sách là quên ăn cơm, nếu em ấy thật sự bị phân đến Ravenclaw, lúc tớ gặp lại chắc em ấy chẳng khác gì u linh mất!"
Nghe thấy Bella nói vậy, Evangeline mới tiếc nuối buông tha ý khuyên bảo Narcissa vào Ravenclaw, dù sao tình huống của chị không khác gì Bella nói, vì thế mà chị chỉ có thể nhỏ giọng tiếc nuối nói với Narcissa: "Cissy, em phải biết rằng Ravenclaw chưa bao giờ cự tuyệt người có tri thức, chỉ cần em trả lời vấn đề mà người gác cửa đưa ra, em có thể tiến vào thư viện trong phòng sinh hoạt chung nhà Ravenclaw, nhưng có quy định phải tuân thủ đó là không được mang sách ra khỏi phòng sinh hoạt chung."

"Thật ạ? Thật tốt quá!" Narcissa vốn còn lo lắng muốn vào Ravenclaw, nhưng thấy Evangeline nói vậy, suy nghĩ vào nhà Ravenclaw cũng biến mất, cảm thấy ngoan ngoãn nghe Bella vào Slytherin cũng rất tốt, dù sao thì trong triều có người mới dễ làm việc. Về phần Hufflepuff và Gryffindor, Narcissa căn bản chưa từng suy xét qua, bởi vì bé thấy mình không hợp với yêu cầu tuyển sinh của hai nhà này - dũng khí và trung thành.
Lúc mọi người nói chuyện nhiệt tinh, mấy người bạn khác của Bella cũng lần lượt tiến vào, mọi người cũng mới biết xe lửa sắp khởi động. Bella giới thiệu những người trong xe cho Narcissa, bao gồm: Ravenclaw năm thứ năm Horsel Odelette và Esther Gallup, Hufflepuff năm thứ năm Geoffrey Gaskell và Slytherin năm thứ năm Monica Grey, Sophia Leidon và Lev Alfred.

Bởi vì thời gian ăn trưa là ở trên tàu, các gia đình chuẩn bị phần cơm cho con mình cũng không giống nhau, có lẽ họ cũng muốn đứa nhỏ bắt chuyện được với mọi người qua bữa ăn này. Hiện tại, trong toa xe, Narcissa, Evangeline, Horsel và Esther đang thảo luận kịch liệt về vấn đề vật liệu độc dược có thể có cùng tác dụng trong luyện kim. An và Monica chơi cờ phù thủy, Geoffrey ơt cạnh chỉ điểm cho An. Bella, Sophia và Lev  thảo luận buổi tối phối hợp lễ phục gì với trang sức gì để đi dự vũ hội mà những học viên năm cao mới được mời tổ chức ở phòng sinh hoạt chung nhà Slytherin.
Bỗng nhiên, cửa toa bị gõ nhẹ, tất cả mọi người bị tiếng gõ này ngắt suy nghĩ, có hơi tức giạn nhìn về cửa toa. Tiếng gõ cửa vẫn tiếp tục, nhưng nghe không thấy ai đáp lại cũng có chút lo lắng.

"Ai nha, tớ quên mất, mẹ nói giờ cơm trưa sẽ có một người trong nhà muốn qua dùng bữa cùng tớ!" Evangeline lên tiếng, giọng điệu mơ hồ.

Evangeline dứt lời, thấy không khí trong toa có chút không thích hợp - vị này còn chưa thoát ra khỏi đề tài học thuật - ánh mắt của mọi người đều hoá thành kiếm nhắm thẳng vào chị ấy. Vì vậy, không chịu nổi sự "nhiệt tình" của mọi người, Evangeline giống như chạy trốn đi mở cửa, người ngoài cửa vẫn đang duy trì tư thế gõ cửa, nhưng ấn tượng đầu tiên ánh vào mắt mọi người là mái tóc chói mắt xinh đẹp --- mái tóc màu bạch kim!