Tận Thế Đệ Nhất Công Hội

Chương 19





Edit: Nukaly
Đảo mắt, công hội thành đã được nửa tháng có thừa.
Chủng loại vật liệu trong nhà kho đã phong phú hơn trước đó rất nhiều, số lượng tồn kho càng ngày càng nhiều, tất cả mọi chuyện đều đang phát triển theo chiều hướng tốt.
 Vân Lan đang định thêm một vài món trang bị với các chức năng khác nhau để các thành viên đổi thì có một người bước tới: “Hội trưởng, có một người tên là Vân Hải Dương đang đợi ngoài cổng công hội, nói rằng muốn gặp ngài."

Động tác của Vân Lan ngừng một lát: “Dẫn ông ấy tới phòng họp đi.”
Ellen thấp giọng hỏi: “Vẻ mặt của em có vẻ không tốt lắm, em có cần anh làm gì không?”
"... Chuẩn bị một bình trà xanh đi, lại chuẩn bị thêm một ít bánh ăn khi uống trà. Sau đó đứng ở đằng sau em, đừng đi đâu cả.” Vân Lan nói.
Ellen: "Vâng."
Một lát sau.       

Hai ông cháu chạm mặt ở phòng họp.
"Ông nội luôn bận rộn công việc, thật không nghĩ tới hôm nay lại rảnh lại có thời gian đến thăm cháu.” Vân Lan nghiêm túc ngồi xuống, mỉm cười nhìn ông.
Vân Hải Dương trầm giọng nói: " Vân Lan, thợ săn cấp S, đã nhận được lời mời từ Hiệp hội Thợ săn chuyên môn vì công hội chế tác thuốc khôi phục cứu người cấp bậc Hoàn mỹ."
“Quan hệ cá nhân của Phó hội trưởng Lục Thanh Trần Công hội Khuynh Thành và Vân Lan rất thân mật, nhận được quà là thuốc khôi phục. Trước đây không lâu sau khi tiến vào phó bản cấp C đã ngoài ý muốn kích phát cơ quan ma pháp, bị ép khiêu chiến BOSS vượt cấp, may mắn bên người mang theo đủ nhiều thuốc mới không có xảy ra việc gì."
"Coi như không muốn quan tâm, các tin tức có liên quan đến cháu cũng sẽ không ngừng truyền tới lỗ tai của ông.”
“Ông có thể giả vờ như không nghe thấy." Vân Lan đề nghị.
Vân Hải Dương: "Chắc cháu không phải cho rằng chơi chút thủ đoạn, cố ý trốn tránh tách khỏi tách khỏi nhà họ Vân là rất giỏi, ông sẽ tuyệt đối không bao giờ để ý?”
Vân Lan giả vờ khó hiểu: " Chơi thủ đoạn?"
“Ông đã cho cháu ba tháng." Trong mắt Vân Hải Dương xuất hiện một chút tàn khốc: "Cháu nói cháu không biết sử dụng dị năng, không thể phát huy được hết thực lực cấp S nên ông mới nhịn đau hủy bỏ tư cách người thừa kế của cháu.”
"Kết quả thì sao?"

"Ellen đã thức tỉnh song hệ dị năng cấp S, đối với cháu trung thành tuyệt đối, khăng khăng một mực."
"Mà bản thân chasum sau khi rời khỏi nhà họ Vân liền lập tức học được cách chế tác thuốc khôi phục."
"Vân Lan, coi người khác thành kẻ ngu cũng nên có một mức độ thôi! Rốt cuộc cháu có gì bất mãn với nhà họ Vân mà lại muốn dùng phương thức này phủi sạch quan hệ với gia đình?"
"Sai rồi, sai hết rồi." Vân Lan lắc đầu.
“Trước khi rời khỏi nhà, cháu không hề biết Ellen đã thức tỉnh dị năng."
“Anh ấy không nói, chính là vì ông luôn thô bạo, chuyên quyền độc đoán. Nếu như anh ấy nói ra có khả năng cao sẽ bị ông phái tới nơi càng Thích hợp hơn, phải làm công việc mà anh ấy không thích.”
Vân Hải Dương cau mày, như thể đã nghe thấy một câu trả lời ngoài ý muốn.

"Mà cháu.” Vân Lan cười tự giễu: “Cháu cũng là sau khi khỏi nhà chính mới dần dần nắm giữ được dị năng của mình, không phải cháu vứt bỏ nhà họ Vân, là nhà họ Vân từ bỏ cháu.”
Ký ức đời trước đã trải qua vẫn chưa phai, đời này cô bài xích nhà họ Vân từ tận đáy lòng, từ chối mọi ràng buộc với nơi đó.
"Nếu như lời cháu nói là sự thật, vì sao không trở lại?" Vân Hải Dương bình tĩnh lại, hòa hoãn nói: “Chỉ cần chúa về, sau này tập đoàn Vân thị vẫn sẽ là của cháu, tất cả mọi người đều phải nghe lệnh của cháu.”
“Cháu không phải một con thú cưng do ông nội nuôi dưỡng. Không muốn là thứ lúc không thích thì đá đi, lúc muốn nuôi lại ôm về.” Vân Lan cực kỳ lạnh lùng.
"Huống hồ —— ."
"Không phải ông đã chọn được người càng thích hợp hơn cháu rồi sao, cho nên mới có thể tàn nhẫn không để tâm đuổi cháu đi? Nếu như ông đã đưa ra quyết định rồi thì cũng đừng mãi dao động không ngừng như thế. Địa vị người thừa kế bất ổn, đối với nhà họ Vân không có chỗ nào tốt."
Vân Hải Dương cả kinh, theo bản năng phủ nhận: “Làm gì có ứng cử viên thích hợp thay thế nào chứ? Cháu đừng nói linh tinh.”
Vân Lan: "Cháu đã biết chuyện Vân Tú thức tỉnh dị năng hệ phong cấp A rồi."
Cơ thể Vân Hải Dương run lên, á khẩu không trả lời được.
Vân Lan: "Ông nội, bản thân mình đưa đưa ra quyết định sai, vì sao lại đi trách cứ người khác? Ông nên đối xử với Vân Tú khá hơn một chút, nếu không, sau khi ông phí hết tâm tư, đến cả thợ săn cấp A cũng không giữ được."
“Chuyện của nhà họ Vân không cần một người ngoài bận tâm!" Vân Hải Dương chợt đứng lên: “Nếu đã không muốn trở về thì sau này đừng nghĩ về lại nữa!”
Sau khi ông nói xong lời hung ác liền từng bước từng bước đi ra ngoài.
Vốn còn rằng tưởng Vân Lan sẽ gọi ông lại, ai ngờ Vân Lan lại không nói một lời, trơ mắt nhìn ông rời khỏi phòng họp.
Đứa bé mình nuôi nay đã lớn, cánh đã cứng rồi, thật sự không quản được nữa!
Vân Hải Dương nói không nên lời, vô cùng căm phẫn, mặt tối sầm lại rời khỏi cửa lớn công hội Vĩnh Hằng.
"Cuối cùng cũng giải quyết xong rồi.” Vân Lan như trút được gánh nặng.
**
Hai ngày sau, lại có một vị khách khác tới thăm nhà.

Trong phòng họp, một người đàn ông khoảng chừng hai mươi tuổi, khuôn mặt tuấn tú, thân hình cao to cười cười tự giới thiệu mình: " Phó Dương, thợ săn cấp S, hội trưởng công hội Thần Hi cấp A, thức tỉnh dị năng hệ băng, đây là danh thiếp của tôi."
Bây giờ người này là hội trưởng của công hội Thần Hi cấp A, lại thêm một năm nữa hẳn có thể trở thành hội trưởng công hội Thần Hi cấp S.
Người đàn ông này rất lợi hại.
Vân Lan không chút biến sắc dò hỏi: "Không biết lần này anh tới có chuyện gì?”
"Tôi dự định lập đội khiêu chiến phó bản cấp A." Phó Dương nói: " Trước mắt trong công hội chỉ có một mình tôi cấp S, muốn qua cửa có chút khó khăn. Nếu như có số lượng thuốc khôi phục phẩm chất cao đủ hẳn mọi người sẽ chiến đấu càng thêm thoải mái, tỉ lệ người thương vong cũng có thể hạ xuống thấp nhất."
Vân Lan: "Công hội Vĩnh Hằng mới thành lập không bao lâu, cấp bậc của hầu hết các thành viên khá thấp, số lượng vật liệu kiếm được chỉ có hạn, tạm thời chỉ có thể bảo đảm cung cấp cho công hội mình dùng.”
Phó Dương: "Nếu như tất cả các vật liệu chế tác đều do công hội Thần Hi cung cấp, hội trưởng Vân sẽ thay đổi chủ ý chứ?”
Vân Lan vô cùng tự nhiên đổi giọng: " . Vậy thì cũng có thể xem xét một chút.”
Phó Dương nâng chung trà lên nhấp một ngụm, trong lòng bắt đầu tính toán.
Nguồn thu nhập của công hội chủ yếu chia làm ba loại.
Hạng mục đầu tiên là nhận nhiệm vụ do công hội thợ săn giao để quét sạch ma vật bên trong cánh cửa, nhận thù lao đã thỏa thuận.
Loại thứ hai là bán các khoáng vật, thảo dược, bảo thạch ma pháp và các nguyên liệu thô khác để có thêm thu nhập. Nếu như trong công hội có dược sĩ, thợ rèn, nhà giả kim và các nhân tài khác thì nguyên liệu có thể chế tạo thành thành phẩm và đem bán.
Loại thứ ba, nhận viện trợ từ tập đoàn tài chính. Công hội cung cấp bảo vệ vũ trang, tập đoàn tài chính hỗ trợ tài chính, mọi người đôi bên cùng có lợi.
Đối với các công hội cấp thấp và trung bình mà nói, thu nhập duy nhất dựa vào hai con đường quét sạch ma vật và bán nguyên liệu thu.
Một khi thu nhập không đủ, công hội không thể tiếp tục hoạt động sẽ không thể không đóng cửa phá sản.