Ta Ở Đại Đường Mở Tửu Lâu

Chương 5: Trường Nhạc công chúa.




"Không thể mang về đồng thời mỗi người mỗi ngày chỉ có thể mua một phần!"

Tiểu Ngọc vốn áy náy với Dương Hiên lập tức không còn sót lại chút gì, phùng mang trợn mắt nói: " Quy tắc gì kỳ vậy?Mở quán mà mua không bán là sao?"

"Há, thật đáng tiếc."

Nữ tử áo xanh lại vô cùng bình thản. Bởi dưới cách nhìn của nàng Dương Hiên giống như 1 ẩn thế cao nhân, thì cách cư xử như vậy cũng là hợp lý.Người có bản lĩnh vốn dĩ khác thường. Nàng vốn dĩ gặp qua rất nhiều người như vậy, vì vậy thấy rất bình thường. Ngược lại là vô cùng lý giải, có thể làm ra món ăn ngon như vậy,hơn nữa là toàn bộ tửu lâu đều thiết kế rất hoàn mỹ,căn bản người này vốn không coi trọng tiền tài mà là thật sự yêu thích mỹ thực.

"Đành lần sau quay lại thôi."

Trang phục màu xanh lam nữ tử hướng về Dương Hiên dịu dàng nở nụ cười.

"Hoan nghênh. Bất cứ lúc nào! "

Đối với Dương Hiên, hai vị này chính là phú hào a, sáu trăm văn tiền, mắt cũng không chớp,ăn thêm vài lần nữa hắn liền phát tài.

"Xin hỏi chưởng quỹ họ tên là gì?."

Trang phục màu xanh lam nữ tử hỏi.

"Dương Hiên."

Dương Hiên thực thà trả lời, tên mà thôi,có gì mà ngại.

"Dương Hiên...." Nữ tử áo xanh lẩm nhẩm hai chữ này như muốn ghi nhớ thật kỹ, sau đó nói với Tiểu Ngọc "Chúng ta đi thôi."

"Quỷ hẹp hòi!" Tiểu Ngọc lại tức giận trừng mắt nhìn Dương Hiên, quay đít bỏ đi.

Dương Hiên khẽ lắc đầu, tâm tình cũng rất không tệ, dù sao đã bán được hai phần Thịt Dê Bọt Biển, kiếm được sáu trăm văn. Đối với Dương Hiên mà nói thì đây cũng là niềm vui bất ngờ. Hắn còn tưởng rằng, ngày hôm nay khai trương chắc sẽ ế.

Tuy nhiên hắn ngược lại là có chút ngạc nhiên với thân phận 2 người này, xem ra không giống là người bình thường, không chừng là con cái nhà quan lại. Nhưng dù gì thì cũng chẳng liên quan đến hắn, trước mắt hắn quan trọng nhất, là hoàn thành nhiệm vụ của mình thôi.

.....

"Công chúa, lúc nãy sao người không báo ra thân phận mình a." Tiểu Ngọc hướng về nữ tử áo lam hỏi. "Nếu nói là ra thân phận của người, nô tỳ nghĩ rằng tên Dương Hiên đó sẽ không dám từ chối. Món ăn thật ngon, thế nhưng quy củ quá nhiều, chưởng quỹ thái độ cũng kém, chẳng trách sinh ý kém như vậy." Trong giọng nói, đối với Dương Hiên vẫn có chút oán khí. Người bên ngoài nếu nghe được các nàng đối thoại, e rằng sẽ giật mình.

Nử tử áo xanh này hóa ra là một vị công chúa, hơn nữa còn không phải là công chúa bình thường mà là đích nữ được sủng ái nhất của Đường Thái Tông Lý Thế Dân - Trường Nhạc công chúa!

Trường Nhạc công chúa khẽ lắc đầu cười: "Tiểu Ngọc, ngươi quanh năm ở trong cung, rất nhiều chuyện ngươi không hiểu lắm. Quốc gia thật sự là quá lớn, luôn là có rất nhiều kỳ nhân dị sĩ. Họ đa số là người mang tuyệt kỹ, hơn nữa mỗi người tính cách quái gở, có chuẩn tắc làm người cho riêng mình."

"Ngươi nói tên Dương Hiên kia, là người mang tuyệt kỹ???." Tiểu Ngọc bất mãn nói " Chỉ là 1 đầu bếp thôi mà, làm gì lợi hại đến mức đó?"

Nói xong, lại là kìm lòng không đặng liếm liếm môi, có chút hoài niệm cái gọi là " Thịt Dê Bọt Biển ", quả là tuyệt vời,ăn rồi làm cho người ta lưu luyến không muốn về. Nhưng nghĩ tới Dương Hiên thái độ cao ngạo,lãnh đạm liền để nàng giận không chỗ phát tiết.

"Đại thần trong triều, người có năng lực ai mà không có tính tình cổ quái chứ." Trường Nhạc công chúa cười cười: " Vì lẽ đó cái này rất bình thường, Tiểu Ngọc ngươi cũng không cần tức giận, nếu không lần sau đi ăn lại phải khó xử."

Tiểu Ngọc lại không đồng tình "Không thể so sánh như vậy được, chúng ta là khách, quán ăn thì luôn cần khách. Vì vậy.. nô tỳ không có gì phải lo lắng khó xử. Hơn nữa nô tỳ cảm thấy, người này làm sao có thể so với những đại thần trong triều!"

Trường Nhạc công chúa thở dài, cũng không có giải thích quá nhiều.

Tiểu Ngọc chẳng qua là một cái cung nữ thôi, từ nhỏ các nàng cùng nhau lớn lên,tuy nhiên đãi ngộ công chúa và cung nữ hiển nhiên không giống nhau. Phương diện tiếp xúc, cũng có chỗ chênh lệch. Tiểu Ngọc không hiểu cũng là bình thường. Nàng cũng sẽ không giải thích thêm, sau này Tiểu Ngọc tự nhiên liền minh bạch.

"Trước về cung đi." Trường Nhạc công chúa nói "Chúng ta đã ở bên ngoài 1 ngày,tuy nhiên lần này lại không uổng công trốn ra. Tối thiểu cũng thu hoạch một niềm vui bất ngờ, Thịt Dê Bọt Biển bán ở Tửu lâu kỳ lạ."

Nàng thậm chí rất muốn đem tin tức này, trở lại hoàng cung,chia sẻ với Phụ hoàng, Mẫu Hậu cùng với các huynh đệ tỷ muội của mình.

Ngày hôm nay ăn canh thịt dê với bánh nướng, nàng nhất thời cảm thấy Ngự Trù trong cung chế biến cái gọi là sơn hào hải vị cũng không bằng người ta làm 1 món ăn bình thường trong một cái tửu lâu!

Chênh lệch quá lớn!

Nhưng Dương Hiên, một người kỳ lạ làm Trường Nhạc công chúa hứng thú, tuổi còn trẻ liền có được bản lĩnh như vậy.Nếu như có thể nhận vào cung làm Ngự Trù, như vậy sau đó không cần lo lắng ăn không được mỹ thực mà Dương Hiên làm ra sao.Trường Nhạc công chúa tâm tình khẽ động, nhất thời nảy ra một kế hoạch. Nàng mặc dù là đích nữ, thế nhưng hiện tại tuổi cũng không phải rất lớn, chính trực thanh xuân, nhí nhảnh tuổi mới lớn. Vì lẽ đó tuy có tâm tư nhưng bình thường nàng là công chúa cao quý, địa vị cùng lễ nghi giáo dục từ nhỏ khiến nàng nhất định phải có dáng vẻ của công chúa. Chỉ những khi gặp phải tình huống như lúc này, Trường Nhạc công chúa mới bộc lộ tính cách tinh quái của mình không khác gì Tiểu Ngọc,nếu không phải vậy các nàng làm sao có thể thân thiết như vậy.

"Đi, chúng ta lập tức trở về cung."

Trường Nhạc công chúa vô cùng hào hứng kéo Tiểu Ngọc đi nhanh. Nàng đã có chút không thể chờ đợi được nữa, nhất định phải lôi họ cùng xuống nước, nếu không thì ý tưởng để Dương Hiên làm Ngự Trù không chừng rất khó thực hiện.

Tiểu Ngọc lại là một mặt nghi hoặc, trước đây mỗi lần công chúa đi ra ngoài, lúc nào cũng hận không thể ở lại lâu hơn, bởi dù sao cũng rất khó có cơ hội xuất cung, ai mà muốn về sớm chứ. Thế nhưng lần này lại vội vàng chạy về, không biết là đang suy nghĩ gì. Nhưng nhìn thấy Trường Nhạc công chúa rất nhanh chóng trở về cung, nàng cũng chỉ có thể gãi đầu một cái, sau đó xách đít chạy theo.