Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi

Chương 658: C658: Nhưng mà




Hách Liên Vô Tình căm phẫn, nói với giọng lạnh băng: “Bổn tọa có ngày hôm nay, thằng nhóc Lý Trạch Vũ kia cũng “không hẳn là không có công”. Bổn tọa rất muốn nhìn thấy cảnh thằng nhóc kia rơi vào kết cục như bổn tọa!”

“Được!”

Triệu Như Mộng gật đầu đồng ý: “Tôi sẽ để lại một ít khí kình trong đan điền cho Thánh Vương, đủ để ông sống thêm một hai năm nữa. Trong khoảng thời gian này, nhất định tôi sẽ khiến tên kia rơi vào hoàn cảnh giống Thánh Vương, ha ha ha ha...”

Nói xong câu cuối cùng, khuôn mặt cô ta lộ rõ vẻ điên cuồng. Khiến một kẻ ác ma như Hách Liên Vô Tình cũng phải sợ hãi!

Màn đêm buông xuống, tại thủ đô nước Nhật Bản. Thủ tướng Kitao Kazuo qua đời trong phòng làm việc chỉ sau vài ngày nhậm chức, tin tức này đã gây chấn động toàn bộ chính phủ và các đảng đối lập một lần nữa.

Phải biết là thủ tướng tiền nhiệm Yoshikawa Tomirow vừa mới chết cách đây mấy ngày, thì nay thủ tướng mới đã lại bỏ mạng!

Bác sĩ pháp y khám nghiệm tử thi Kitao Kazuo, kết quả là: Đột tử!

Xét theo dấu vết tại hiện trường thì không có bất kỳ ai đặt chân tới nơi này, dường như vị thủ tướng mới thật thật sự đột tử vì làm việc quá sức.


Nhưng trước giờ sức khỏe của Kitao Kazuo vẫn rất tốt, sao có thể bị đột tử như vậy chứ?

Một vài bộ trưởng Nội Các không tin vào kết quả giám định này. Đúng lúc này, một tin tức chấn động khác lại truyền đến.

Trang viên trên núi tầng thứ chín của khu vườn Tương Lai nhuộm đầy máu, hơn một trăm người trong trang viên không một ai may mắn thoát nạn!

Một vài bộ trưởng Nội Các lại bị sốc lần nữa.

Dù gì thì chủ nhân của tòa trang viên kia không phải là người bình thường, đó là người phụ nữ quyền lực nhất Nhật Bản - Okura Maafyeil

Một bộ trưởng chu đáo ghép hai sự việc này lại với nhau rồi đưa ra chẩn đoán rằng rất có thể chuyện này được thực thi bởi một nhóm người.

Bởi vì bọn họ đều biết rõ, sở dĩ Kitao Kazuo có thể trở thành thủ tướng mới là nhờ sự hậu thuẫn phía sau của Okura Maafyei.

“Chắc chắn hung thủ vẫn còn trong nước, tôi đề nghị hãy phong tỏa trên phạm vi cả nước!”

“Tôi đồng ý”

“Tôi cũng không có ý kiến...”

Một vài bộ trưởng đã thống nhất ý kiến, lập tức hạ lệnh phong tỏa toàn bộ nước Nhật Bản.

Đường hàng không, đường bộ và đường biển đều bị phong toả, trừ phi đối phương mọc cánh và tự bay ra ngoài, nếu không đừng mơ đến chuyện rời khỏi Nhật Bản này!

Tại cảng thủ đô, một con thuyền du lịch sang trọng có sức chức hàng nghìn người sắp nhổ neo ra biển. Đúng lúc này, rất nhiều binh lính vác súng trên vai, đạn lên nòng khống chế toàn bộ bến tàu, nghiêm cấm bất kỳ con thuyền nào rời đi.

Đám người giàu trên du thuyền vô cùng bất mãn. Bởi vì hầu hết bọn họ đã chuẩn bị rất lâu cho chuyến đi biển lần này, họ nghĩ rằng chuyến đi này có thể giúp họ ký được hợp đồng thành công.


“Chúng tôi buôn bán hợp pháp, sao các người lại ngăn cản chúng tôi?”

Người chịu trách nhiệm cho công ty du thuyền đứng ra đàm phán với đám binh lính.

“Bốp!” Tên sĩ quan chỉ huy tát vào mặt người phụ trách rồi nói: “Thủ tướng bị người ta ám sát, Bộ trưởng Nội Các đã hạ lệnh phong toả trên phạm vi cả nước, nếu ai dám phản đối, chúng tôi hoàn toàn có quyền quy người đó là nghỉ phạm!”

Mẹ nó chứ, thủ tướng mới lại chết rồi?

Tin tức này khiến mọi người chấn động.

Tại boong tàu cao nhất, một nam một nữ chống tay lên lan can, nhìn cảnh tượng bên dưới.

“Không ngờ tốc độ của chính phủ lại nhanh như vậy!”

Anne hơi cau mày: “Đại đương gia, chúng ta nên làm gì bây giờ?”

Lý Trạch Vũ cầm một ly rượu vang đỏ trên tay, khẽ cười: “Tới đâu hay tới đó, không cần lo lắng!”

“Nhưng mà...”


“Chân trời rộng lớn là tình yêu của tôi...”

Anne còn chưa kịp nói hết câu, điện thoại di động trong túi Lý Trạch Vũ đổ chuông.

Không có gì ngạc nhiên, là Tô Cẩn Hoa gọi tới! Lý Trạch Vũ vui vẻ.

Điện thoại di động của hắn mới tắt có mấy tiếng đồng hồ, Tô Cẩn Hoa gọi khoảng hơn ba mươi cuộc, hắn vừa mới khởi động máy đã gọi tới tiếp!

“Alo!” Lý Trạch Vũ mở miệng nói với giọng điệu thong dong.

“Đừng cúp máy nữa, tôi có việc gấp muốn nói với cậu!”

Tô Cẩn Hoa tức giận.

Lý Trạch Vũ cười lớn: “Vậy ông nói nhanh lên đi, bởi vì tôi đang ở nước ngoài, tín hiệu ở đây không được tốt lắm...