[Quyển 4] Đại Lão Lại Muốn Tan Vỡ

Chương 690: Đại tổng tài và Tiểu minh tinh (35)




Vừa vặn bọn họ cũng được thơm lây.

Ngay lập tức, các diễn viên khác cùng nhân viên đều xoay quanh Hạ Băng, thái độ càng ngày càng ân cần. Chỉ có mỗi mình Nam Nhiễm là ngồi trên ghế gấp, cắn từng miếng từng miếng điểm tâm, uống trà sữa, ánh mắt chưa từng nhìn về phía Hạ Băng dù chỉ một lần, lại lần nữa thoát ra khỏi đoàn phim.

Vào đoàn chưa được bao lâu, không khí trong trường quay đã thay đổi. Nam Nhiễm có vẻ không hợp với mọi người, giống như bị cô lập.

Ở đoàn phim đến ngày thứ ba, Tô Yên cầm kịch bản đến trước mặt Nam Nhiễm. Cô đưa một quyển kịch bản mới tinh cho Nam Nhiễm. Bởi vì nhiệt độ của bộ phim này rất cao, nghe nói hậu kỳ còn sẽ có một vị ảnh đế gia nhập, hơn nữa đoàn đội chế tác cũng vô cùng mạnh, cho nên thường thường sẽ lên hot search.


Mặt khác vì lời thoại có những từ cổ tương đối khó đọc, hơn nữa còn rất dài nên không ít diễn viên đã phát hình ảnh kịch bản của mình đầy những lời chú thích lên trên mạng rồi than thở với cư dân mạng. Cứ như vậy độ hot của bọn họ lại tăng lên.

Nam Nhiễm liếc mắt nhìn quyển kịch bản kia một cái, không nhận lấy.

"Tôi thuộc rồi." Cô mới nói xong, nhà tạo mẫu tóc đang chỉnh tóc cho Nam Nhiễm nhịn không được dừng động tác trên tay mình lại nhìn Nam Nhiễm vài lần. Có lẽ là muốn nhìn thử coi cô có đang khoác lác hay không. Dù sao cô ta cũng không chỉ làm tóc cho mỗi mình Nam Nhiễm, những diễn viên khác đều bởi vì lời thoại trong kịch bản mà mặt mày ủ ê, dáng vẻ chán chường.

Kết quả nhìn một hồi lại chỉ thấy người đại diện của Nam Nhiễm gật gật đầu.


"Tôi biết, lấy lại đây làm dáng thôi."

Nghe lời này, nhà tạo mẫu tóc và chuyên viên trang điểm cùng cười khẽ, ánh mắt đầy khinh miệt. Thật không ngờ thờ buổi này còn có loại nghệ sĩ liên kết với người đại diện cùng nhau khoác lác. Còn nói thuộc rồi, đây là đang muốn chôn vùi chỉ số thông minh của người khác sao?

Ngay lúc này di dộng của Nam Nhiễm bỗng nhiên vang lên.

Cô nhìn thoáng qua số điện thoại trên màn hình, cảm thấy có hơi quen mắt.

Cô nhận máy.

"Alo?"

Đầu bên kia điện thoại yên tĩnh vài giây, theo sau là giọng nói lãnh đạm vang lên: "Anh không gọi điện cho em thì em cũng không định gọi cho anh?"

Vừa nghe giọng nói này Nam Nhiễm liền biết người gọi tới là Hoắc Xu.

Nam Nhiễm nhịn không được nhìn thoáng qua dãy số trên màn hình.

"Em đang đóng phim."

Lúc nói chuyện, đuôi lông mày cô khẽ nhếch lên, cả mặt đều là ý cười. Quanh thân tản ra hơi thở lười biếng giống như đã ngủ một giấc rất ngon, chỉ vừa mới tỉnh dậy.


Hoắc Xu nghe xong, đạm mạc đáp: "Ừ."' Sau đó cũng không nói gì thêm.

Bởi vì Nam Nhiễm đang quay phim cho nên cô ở lại khách sạn gần đây.

Nói cách khác từ ngày cô vào đoàn cho tới hiện tại cô chưa từng về nhà lần nào.

Hoắc Xu một mình ở trong nhà Nam Nhiễm năm ngày. 

Anh vẫn luôn đợi cô gọi điện thoại giải thích cho anh biết. Kết quả đợi hoài đợi mãi vẫn không động tĩnh gì. Càng nghĩ lại càng cảm thấy cô giống một tra nữ vừa lừa được người đến tay liền vỗ mông biến mất. 

Cuối cùng Hoắc Xu vẫn không nhịn được gọi điện thoại cho Nam Nhiễm.

Nam Nhiễm nghịch nghịch quần áo trên người mình, vừa cầm điện thoại vừa lẩm bẩm: "Trước đây khi em gọi, người nhận là trợ lý."

Hoắc Xu nghe Nam Nhiễm từng gọi điện cho mình, lỗ tai giật giật.

"Hả?" Anh thử hỏi.

Nam Nhiễm giải thích: "Lúc anh nằm viện, vị trợ lý kia của anh nói anh không muốn gặp khách cho nên em mới phải leo cửa sổ tới tìm anh."
Nói nói cô bỗng nhiên ngừng lại.

Cô lập tức nhớ tới người phụ nữ mình đã gặp trong phòng bệnh Hoắc Xu, đó không phải Hạ Băng sao? Trách không được khi nhìn thấy Hạ Băng ở hôm quay quảng cáo, cô lại cảm thấy khá quen mắt.

...

Hello mọi người, tui đã quay trở lại với mọi người sau một thời gian thi cử đây! Mọi người có nhớ tui không? Hay là vì tui lặn lâu quá mà quên tui rồi? Tuy là việc thi cử diễn ra không được tốt như tui mong đợi nhưng mà thi xong rồi, xõa thôi!

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ và có một buổi tối cuối tuần hạnh phúc bên gia đình!