Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 862-863




Chương 862

Trình Thư Nghi đã nói thế rồi, Trình Nam Quyền cũng không tiện ngăn cản thêm nữa, anh ta chỉ đành nghiêng người để Cố Mặc Ngôn vào văn phòng, nhưng trong mắt lại đầy vẻ cảnh giác.

Nếu Cố Mặc Ngôn dám làm tổn thương Thư Nghỉ thêm dù chỉ là một chút thì anh ta sẽ không bao giờ tha thứ cho anh!

Khác với vẻ đề phòng như Trình Nam Quyền, Trình Thư Nghi không quá ngạc nhiên, cô đã đoán trước được rằng Cố Mặc Ngôn sẽ đến tìm mình. Tống Cố Thành Vũ vào tù là chuyện lớn, anh không có lý do gì để không tới.

Cố Mặc Ngôn đi đến trước mặt Trình Thư Nghi, cuối cùng cũng.

được nhìn thấy khuôn mặt mà mình ngày nhớ đêm mong. Mặc vest đen trông cô mạnh mẽ hơn trước rất nhiều, khuôn mặt cũng có thêm phần sắc bén mà trước đây không có.

“Anh à, anh ra ngoài trước đi, em có chuyện muốn nói với anh ấy.”

Trình Thư Nghỉ không nhìn Cố Mặc Ngôn mà nói với Trình Nam Quyền trước.

“Thư Nghi…” Nhưng Trình Nam Quyền lại do dự không di chuyển.

Biết Trình Nam Quyền lo lẳng cho mình, Trình Thư Nghỉ cho anh †a một ánh mắt trấn an: “Không sao đâu anh, anh ra ngoài trước đi”

Thấy Trình Thư Nghi kiên trì như vậy, cuối cùng Trình Nam Quyền vẫn quay người đi ra ngoài, trước khi ra khỏi cửa anh ta còn nói “Có việc gì thì gọi cho anh, anh chờ em dưới lâu.”

Khi trong văn phòng chỉ còn lại hai người, Trình Thư Nghỉ mới ngẩng đầu nhìn Cố Mặc Ngôn bằng ánh mắt lạnh lùng: “Anh tới làm gì?”

Thấy thái độ của Trình Thư Nghi đối với mình và Trình Nam Quyền khác một trời một vực, trái tim Cố Mặc Ngôn đau nhói.

Trước mặt người khác, hóa ra cô vẫn là cô của trước đây, chỉ có hai người họ đã không còn là họ của ngày xưa nữa.

Nhớ đến mục đích mình đến đây, Cố Mặc Ngôn gác lại những suy nghĩ phiền muộn của mình, tiến lên một bước nhìn Trình Thư Nghỉ nói: “Thư Nghi, hôm nay anh đến… Hôm nay anh đến là muốn xin lỗi em, xin lỗi, năm đó anh đã hiểu lầm em.”

Ánh mắt Cố Mặc Ngôn nhìn Trình Thư Nghỉ đầy vẻ áy náy. Vì sự hiểu lầm của anh, vì anh không tin tưởng, năm đó rốt cuộc Trình Thư Nghi đã phải chịu biết bao uất ức?

Nhớ lại cảnh tượng ban đầu mình khuyên Trình Thư Nghỉ phá thai hết lần này đến lần khác, Cố Mặc Ngôn chỉ muốn đấm mạnh mình hai cái. Năm đó khi biết đứa bé không còn nữa, chắc chắn Trình Thư Nghỉ còn đau lòng hơn cả anh? Cho nên mới thẳng thừng gửi đơn ly hôn cho anh, ngay cả lời tạm biệt cũng không có đã bỏ ra nước ngoài.

Nhưng anh lại không biết gì cả, để cô phải chịu đựng đau khổ một mình. Anh là người chồng, người ba kiểu gì thế này!

“Anh hiểu lầm tôi chuyện gì?” Trình Thư Nghĩ biết rõ còn hỏi, có ý muốn trả thù.

“Cố Thành Vũ đã nói cho anh biết, năm đó em không bị đám người kia làm nhục. Thư Nghị, xin lỗi, tại anh đã hiểu lâm em, năm đó không chịu tin em là lỗi của anh, em có thể tha thứ cho anh không?” Cố Mặc Ngôn nói rất vội, vẻ mặt gần như cầu xin.

Nhưng Trình Thư Nghỉ lại rất bình tĩnh, vẫn là dáng vẻ lạnh nhạt kia: “Bây giờ anh đã tin đứa bé bị sảy năm đó là của mình rồi.”

Vì biết Manh Bảo đã được sinh ra, cho nên khi nói chuyện Trình Thư Nghỉ không có quá nhiều cảm xúc đau thương, nhưng Cố Mặc Ngôn lại bị câu nói đó tổn thương sâu sắc.

“Thư Nghị, xin lỗi, con của chúng ta… Xin lỗi, đều là lỗi của anh.”

Cố Mặc Ngôn luống cuống nói.


Chương 863


Nguồn thiếu chương.