Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 78




CHƯƠNG 78

Tô Thư Nghi định xoay người rời đi, ai ngờ Cố Gia Huy lại chợt đứng lên, cầm thứ gì đó trong tay ném thẳng vào mặt Tô Thư Nghi!

“Tô Thư Nghi, cô có thể giải thích cho tôi những thứ này là gì không hả!”

Tô Thư Nghi sửng sốt, cúi đầu nhìn về phía mấy thứ trượt từ trên mặt xuống, mặt mày lập tức tái nhợt, cả người không nhịn được mà run bần bật.

Là mấy tấm ảnh, đều mơ hồ không rõ ràng, rõ ràng là chụp trộm, nhưng vẫn nhìn ra được người trên ảnh.

Là cô.

Cô đang nằm ở trên giường, quần áo xộc xệch, mặt mũi ửng hồng.

Tuy rằng chụp rất mờ, nhưng ai cũng có thể nhìn ra là đang làm gì.

Đầu óc Tô Thư Nghi nổ mạnh.

Cô có thể lập tức nhận ra những bức ảnh này được chụp từ khi nào… là hai năm trước.

“Anh lấy mấy tấm ảnh này từ đâu?”

Tô Thư Nghi nắm chặt mấy bức ảnh, nhìn đăm đăm Cố Gia Huy, giọng nói bén nhọn.

Chuyện hai năm trước chính là ác mộng của Tô Thư Nghi.

Nhưng đã trôi qua lâu vậy rồi, cô luôn cảm thấy mọi chuyện đều đã qua.

Nhưng cô tuyệt đối không thể ngờ được, lại có người chụp ảnh cô khi đó!

Nếu là vậy, chuyện năm đó cứ như biến thành vết sẹo không thể xóa nhòa, là vết nhơ cả đời cô không tài nào trốn thoát!

“Tô Thư Nghi, cô sợ rồi à?” Cố Gia Huy nhìn khuôn mặt tái mét của Tô Thư Nghi mà không kiềm được cười khẩy, nói tiếp: “Bây giờ cô biết sợ rồi sao lúc trước còn làm chuyện bẩn thỉu như thế!”

Lúc này Tô Thư Nghi đang rơi vào trạng thái cảm xúc rất kích động. Sự sỉ nhục của Cố Gia Huy chỉ khiến cô cảm thấy muộn phiền.

“Cố Gia Huy, tôi không có quan hệ gì với anh hết. Anh đừng quản chuyện của tôi.” Giọng nói Tô Thư Nghi lạnh buốt xương: “Anh chỉ cần nói cho tôi biết những tấm ảnh này từ đâu ra? Ai chụp? Ai đưa cho anh!”

Nhìn khuôn mặt trắng bệch của Tô Thư Nghi, trái tim Cố Gia Huy bất giác thắt lại. Nhưng khi liếc mắt đến những bức ảnh lõa lồ ấy, cơn tức giận trong lòng anh ta lại dâng lên.

“Ai chụp à? Không phải trong lòng cô tự biết rõ nhất hay sao? Sao còn hỏi tôi!” Cố Gia Huy châm chọc nhìn Tô Thư Nghi, trong đáy mắt không hề có ý tốt: “Hay là cô chơi bời nhiều lần quá nên chính bản thân cô cũng không nhớ là lần nào, là người đàn ông nào chụp cho cô nữa?”

Cơ thể Tô Thư Nghi mất khống chế mà run rẩy.

Rõ ràng Cố Gia Huy không nhận ra đây là ảnh từ hai năm trước.

Cũng phải thôi, hai năm qua Tô Thư Nghi vẫn để tóc dài nên quả thực không nhận ra được điều gì khác biệt.

Cho nên đối với một Cố Gia Huy hiểu lầm Tô Thư Nghi đâm sâu bén rễ thì đương nhiên sẽ cho rằng những bức ảnh này mới được chụp gần đây, hơn nữa còn do người đàn ông nào đó chụp lại.

Tô Thư Nghi cắn môi. Cô biết sẽ không nghe ngóng được tin tức gì từ chỗ tên điên Cố Gia Huy này nên cũng không muốn nói thêm nhiều với anh ta nữa, cô bèn quay đầu bỏ đi.

“Tô Thư Nghi, cô đứng lại cho tôi!”

Tiếng quát đầy tức giận của Cố Gia Huy vang lên sau lưng Tô Thư Nghi nhưng cô không hề quay đầu lại. Cô xông thẳng ra khỏi phòng làm việc.