Ngạo Thế Đan Thần

Chương 170: Lần gắng sức cuối cùng




Lúc này Đan trưởng lão cũng cảm thấy vô cùng thú vị, tuy nàng nơi chốn nhằm vào Trầm Tường, nhưng nàng đối với Trầm Tường vô cùng lưu ý, nàng vừa xuất quan, trước tiên chính là đi hỏi thăm Trầm Tường nháo ra một ít chuyện như thế nào, Trầm Tường cũng không có làm cho nàng thất vọng, náo động lên không ít chuyện lớn.

- Cầu cũng không được!

Lữ Chính Nam cười ngạo nghễ, mặc dù Trầm Tường không đề cập tới, hắn cũng muốn đưa ra, mình là Chân Võ Cảnh, hơn nữa còn là Luyện đan sư tam đoạn, đây là đạt được Đan Hương Tháp chứng thực, đại diện cho một loại vinh dự chí cao.

- Nếu ngươi nói muốn đánh cược, tiền đánh cuộc của ngươi là cái gì?

Lữ Chính Nam nói, hắn biết nội tình Trầm Tường rất dầy, tiền đặt cược nhất định không nhỏ, bất quá hắn không lo lắng, bởi vì hắn cho là mình có thể thắng.

Mỗi dân cờ bạc đều cho là như vậy.

Trầm Tường cười nhạt, chỉ thấy hắn lật bàn tay một cái, ba viên đan dược lóng lánh thanh mang cùng kim mang kẹp ở trong tay hắn.

Trầm Tường dĩ nhiên lấy ba hạt Trúc Cơ đan ra đánh cược!

- Ba hạt Trúc Cơ đan, đánh cuộc hay không?

Trầm Tường nói:

- Trong bỉ tái, thứ tự ai cao hơn, liền tính thắng lợi!

Ba hạt Trúc Cơ đan ở trong mắt mọi người chính là chí bảo, này dĩ nhiên chỉ gọi là đánh cược nhỏ?

Một hạt Trúc Cơ đan cũng rất khó thấy, Trầm Tường dĩ nhiên lấy ra ba hạt, hơn nữa còn đem ra đánh cược, chuyện này quả thật là phá sản đến cực điểm, dĩ nhiên nắm loại đồ vật này đi đánh cược, rất nhiều người đều mắng to Trầm Tường.

Đan trưởng lão cũng cả kinh, nàng lập tức truyền âm cho Trầm Tường:

- Ngươi là nơi nào làm ra?

Cùng lúc đó, Lữ Chính Nam cũng hỏi:

- Trúc Cơ đan này ngươi là nơi nào đến?

Nếu như là Trầm Tường luyện chế ra, Lữ Chính Nam còn đánh cược cái rắm.

- Đừng để ý tới ta nơi nào đến, ngươi có dám đánh cuộc hay không? Không cá cược thì biến đi.

Trầm Tường lạnh nhạt nói, người tỉ mỉ nhất định có thể nhìn ra được ba hạt Trúc Cơ đan này, có hai hạt màu sắc hơi mờ, mà một hạt khác lại khá là rực rỡ.

Đương nhiên, ai cũng sẽ không nghĩ đến Trầm Tường có thể luyện chế Trúc Cơ đan, Đan trưởng lão cũng không cho là Trầm Tường có thể, dưới cái nhìn của nàng, Trầm Tường luyện được nó vẫn quá sớm, huống chi Trầm Tường không có Hỏa Hồn.

- Không cá thì biến đi!

Trầm Tường thu Trúc Cơ đan lại, một mặt thất vọng.

Lữ Chính Nam có thể không đánh cược sao? Này không chỉ sẽ làm hắn mất mặt, cũng sẽ làm cho cả Lữ gia gặp phải chế nhạo, hắn nói:

- Ta bây giờ không có Trúc Cơ đan, nhưng nếu ta thua, trong vòng mười ngày, nhất định sẽ đem ba hạt Trúc Cơ đan dâng đến!

Trầm Tường có ba hạt Trúc Cơ đan, nhưng không có ăn, mọi người suy đoán Trầm Tường đang làm chuẩn bị bước vào Chân Võ Cảnh, bất quá này làm rất nhiều người phát điên, dĩ nhiên có thể nắm ba hạt Trúc Cơ đan làm chuẩn bị, mọi người đã tiên đoán được, tương lai không xa Trầm Tường sẽ trở thành một Chân Võ Cảnh.

Những Luyện đan sư thi đấu trên đài kia, chỉ có thể trong lòng thầm than mình không có cái mệnh kia, nhưng bọn hắn không cho là thuật luyện đan của mình sẽ thua bởi hai người trẻ tuổi kia.

Đối với lai lịch Trúc Cơ đan của Trầm Tường, ai cũng rất hiếu kỳ, nhưng Trầm Tường không nói, cho dù là Đan trưởng lão, Trầm Tường cũng không nói là nơi nào đến, hắn đây là cố ý để Đan trưởng lão phiền muộn.

Thi đấu Luyện đan phi thường toàn diện, là muốn luyện chế một ít đan dược thường dùng, cao nhất là Linh cấp thượng phẩm, nhưng người tới tham gia thi đấu, khả năng nhiều nhất cũng chỉ có thể luyện chế Linh cấp trung phẩm, chính là vì có Lữ Chính Nam, hắn là Luyện đan sư tam đoạn, cần luyện chế ba loại Linh cấp trung phẩm.

Trận đầu tỷ thí, là ở trong vòng nửa canh giờ, luyện chế ra Phàm cấp hạ phẩm Tôi Thể đan!

Trong chớp mắt nửa canh giờ trôi qua, luyện chế thành công trước nhất chính là Lữ Chính Nam, Trầm Tường cố ý chậm tốc độ lại, đến gần thời điểm kết thúc mới mở lò luyện đan, hắn làm như vậy, cũng là vì để cho Lữ Chính Nam khinh địch, hơn nữa cũng có thể tiết kiệm tiêu hao, để hắn ung dung hơn rất nhiều.

Đan trưởng lão liếc mắt là đã nhìn ra mục đích của Trầm Tường, lúc Trầm Tường luyện chế Linh cấp hạ phẩm Chân Khí đan, đã phi thường ung dung, huống chi loại đan dược cấp thấp này.

Trận đầu có năm người không đạt đến yêu cầu, yên lặng rời khỏi.

Trận thứ hai là luyện chế Phàm cấp trung phẩm Tẩy Tủy Đan, trận thứ ba là Phàm cấp thượng phẩm Đại Nguyên đan, cũng phải ở trong vòng nửa canh giờ hoàn thành!

Hai tràng này vẫn là Lữ Chính Nam mở lò luyện đan ra trước nhất, Trầm Tường vẫn như cũ ở thời điểm cuối cùng mở nắp, điều này làm cho trong lòng Lữ Chính Nam âm thầm đắc ý.

Hai tràng này qua đi, trên sân chỉ có sáu mươi người trụ lại!

Đã giữa trưa, nhưng thi đấu vẫn còn tiếp tục, thời gian nghỉ ngơi rất ít, điều này cũng là thử thách sức chịu đựng của Luyện đan sư, mà người quan sát cũng là vì một kết quả, mà tiếp tục chờ đợi, nhưng có một ít người thiếu kiên nhẫn đã rời đi rất sớm.

Tràng thứ tư là Linh cấp hạ phẩm Chân Khí đan, hoàn thành trong vòng một canh giờ!

Cái này đối với Luyện đan sư dưới Chân Võ Cảnh mà nói là yêu cầu rất cao, có rất nhiều người đều không có luyện, liền đi xuống đài, có một ít là không có dược liệu, bất quá đại đa số đều cho là mình không đạt tới yêu cầu.

Thêm vào Trầm Tường, hiện tại chỉ có mười lăm luyện đan sư đang tiếp tục!

Chân Khí đan đối với Trầm Tường mà nói vẫn đơn giản như cũ, hắn bình thường phải luyện chế không ít cho Long Tuyết Di ăn, bất quá hắn vẫn cố ý chậm lại tốc độ, đến giờ kết thúc mới mở lò luyện đan, Lữ Chính Nam tiếp tục kiêu căng, lần lượt đều là mở nắp trước nhất, hơn nữa cấp bậc cũng không tệ.

Thời gian vừa đến, lại có tám Luyện đan sư rời khỏi, hiện tại chỉ còn lại bảy tên, đối với kết quả này, Đan trưởng lão thoả mãn gật đầu, trừ Trầm Tường cùng Lữ Chính Nam kia, có thể có năm Luyện đan sư ở Phàm Võ Cảnh trong vòng một canh giờ luyện ra Chân Khí đan, này so với dĩ vãng tốt hơn không ít, tuy rằng năm Luyện đan sư này tuổi đều không nhỏ.

Buổi chiều, liệt dương giữa trời, nhưng hiện tại là thời khắc cuối cùng của thi đấu luyện đan.

- Một hồi cuối cùng, tự do phát huy, thời gian là bốn canh giờ, luyện ra đan dược mà các ngươi có thể luyện chế cao nhất, cuối cùng cấp bậc đan dược của ai cao hơn, thì tính thắng lợi, có thể luyện chế nhiều loại đan dược, thì tỷ lệ thắng lợi cũng cao hơn.

Đan trưởng lão hô.

Khóe miệng Lữ Chính Nam hơi nhếch lên, bởi vì hắn biết hắn ở cuộc tranh tài này là tất thắng không thể nghi ngờ, bởi vì hắn là Luyện đan sư tam đoạn, hắn có thể luyện chế ba loại đan dược Linh cấp trung phẩm, hắn không cho là Trầm Tường cùng Luyện đan sư khác có thể, hơn nữa hắn có nắm chắc ở trong vòng bốn canh giờ luyện ra ba loại kia.

Trầm Tường mỉm cười nhìn Lữ Chính Nam, nói rằng:

- Lữ huynh, nhìn ngươi tràn đầy tự tin, chắc là có nắm chặt thắng được, có muốn thêm tiền đặt cược hay không?

Trầm Tường dĩ nhiên vào lúc này muốn tăng tiền đặt cược, quần chúng vây xem đang cảm thấy phiền muộn nhất thời như bị hít thuốc lắc, lại thêm tiền đặt cược, cái kia nếu như thắng lợi, chẳng phải là kiếm bộn sao?