Luân Hồi Thương Đế

Chương 12: 12: Thương Đội Nhiệm Vụ






Mục Vũ theo Đoạn Ngọc đi đến một góc hẻm khuất không người thì Đoạn Ngọc chợt lấy ra một cái mặt nạ da người, hành động lưu loát thuần thục đem lên thì khuôn mặt nháy mắt đã biến thành khuôn mặt của một vị thiếu niên mười bảy mười tám tuổi bình thường, Hoàng tử cẩm bào cũng được thay bằng một bộ thanh sam đơn bạc.

Mục Vũ đứng ở một bên chỉ là sụp mắt xuống, dĩ nhiên là đã thấy vài lần, không có bao nhiêu kinh ngạc.
“Được rồi! Ngươi hiện tại có thể quay về”.

Làm xong tất cả những này thì Đoạn Ngọc mới quay đầu lại nhìn Mục Vũ nói.
“Thuộc hạ chúc Điện hạ thuận buồm xuôi gió, có thể đạt được ý nguyện!”.

Mục Vũ cũng hiểu ý dừng lại thi lễ một cái cung kính tiễn đưa.

Thân hình lắc nhẹ đã rời đi nguyên địa, từ chỗ này đi ra chỉ có một cái thanh sam thiếu niên không đáng chú ý.
“Cũng nên xuất phát!”.

Đoạn Ngọc đi ra góc khuất, ánh mắt hướng nơi xa xăm mỉm cười lẩm bẩm.

Dứt lời thì liền hướng đến Đế đô một nơi nổi tiếng tiến tới.

Thiên Vận thương hội.
Trong miệng Lăng Vũ Táng Long cốc khoảng cách Thánh Nguyên Đế đô không xa nhưng cũng có khoảng cách gần năm ngàn dặm, lấy tự thân khái niệm cùng một cái Tôn Giả so sánh thì Đoạn Ngọc cũng chỉ có thể cười khổ.
Đoạn Ngọc thân là Luyện Thể chín tầng đỉnh phong, lấy hắn thể chất năng lực thì nếu như tự mình hành động thì cũng cần ba ngày không ngừng nghỉ mới có thể đến được Táng Long cốc, mà lại đây là ở trên điều kiện lúc đi đường hắn không gặp chút cản trở nào.

Xét đến việc di chuyển này cần đi qua Thiên Lang sơn mạch có nhất định tính nguy hiểm, Đoạn Ngọc quyết định không có độc thân di chuyển.
Thiên Vận thương đội là thương đoàn lớn nhất Thánh Nguyên Đế quốc, làm ăn uy tín, nội tình thâm hậu nên được rất nhiều thương gia tin tưởng, cơ hồ mỗi ngày đều có rất nhiều chuyến vận chuyển hàng hóa đi các nơi Thánh Nguyên Đế quốc.

Đoạn Ngọc lựa chọn Thiên Vân thương đội vì thương đoàn này tính an toàn rất cao, hắn có thể cùng thương đội này đi đến địa điểm nào đó gần Táng Long cốc.
Tại Thánh Nguyên Đế đô chính là Thiên Vận thương đội tổng bộ, Thiên Vận lâu.
Nhìn xem trước mặt mình đình cao lầu các, phía trên khảm hai chữ ‘Thiên Vận’ là được đúc từ hoàng kim thì Đoạn Ngọc không nhịn được mà cảm khái, trên đời này giàu có nhất đúng là thương gia!
Tuy nói Võ đạo thế giới đồng tiền mạnh là linh thạch, có thể loại này mặt hàng đối với võ giả đều có tác dụng, một dạng Luyện Thể cảnh có thể được đến một khối cũng không dễ, bên dưới Luân Hải cảnh thì trao đổi vẫn là lấy hoàng kim làm tiền tệ chính.

Hai chữ ‘Thiên Vận’ kia đúc từ hoàng kim nhìn qua cũng có vạn lượng, thật sự là không nói hết lời xa xỉ.
Ở cửa Thiên Vận lâu đứng bốn cái thủ vệ, cả bốn người này tu vi đều là Luyện Thể cảnh sáu tầng, lúc Đoạn Ngọc đi qua bọn hắn thì phía sau cũng chỉ nhìn đến một chút rồi không quản.

Không khác, trên thân Đoạn Ngọc Luyện Thể cảnh chín tầng đỉnh phong khí tức nhàn nhạt tỏa ra, phối hợp với hắn hiện ra chỉ có mười bảy mười tám tuổi niên kỷ thì bốn người này đã ngầm hiểu hắn là thiếu niên thiên tài, như không có nguyên nhân đặc thù sẽ không đắc tội.
“Khách quan! Ngài đến Thiên Vận lâu có yêu cầu gì sao?”.

Đi vào Thiên Vận lâu thì một cái thị nữ hai mươi trái phải đi đến trước mặt Đoạn Ngọc mỉm cười hỏi.
“Ta không phải mua đồ, ta muốn xem một chút thương đội vận chuyển có cần thêm bảo tiêu hay không”.

Đoạn Ngọc khẽ gật đầu đối với thị nữ kia đáp.

Thiên Vận thương đội vận chuyển hàng hóa buôn bán khắp nơi trong Thánh Nguyên Đế quốc thì tất nhiên là cần không ít bảo tiêu, tuy rằng bảo tiêu chủ lực là Thiên Vận thương đội cường giả nhưng hầu hết các chuyến vận chuyển này đều vẫn sẽ thuê thêm bảo tiêu, Đoạn Ngọc chính là vì điều này mà đến.
“Ồ?”.

Thị nữ nghe vậy thì kinh ngạc một chút, Đoạn Ngọc niên kỷ so với nàng còn trẻ, vì sao lại đi làm chuyện nguy hiểm này đâu? Cùng lúc đó thì nàng trong mắt nhiệt tình cũng giảm đi nhiều, tiện tay chỉ sang một bên đại sảnh đứng hội tụ một đám người nói.

“Bên kia chính là thương đội bảng ghi chú, nếu như có chi đội nào cần thêm bảo tiêu thì đều được ghi nhiệm vụ bên đó”.
“Đa tạ!”.


Đoạn Ngọc khẽ cười đối với thị nữ nói, đối với nàng thái độ chuyển biến làm như không thấy, sau đó thì liền hướng về phía bên kia đi tới.

Bên dưới thương đội bảng ghi chú hội tụ hơn ba mươi người, từng cái khí tức không kém, thấp nhất cũng có Luyện Thể bảy tầng, cao nhất liền có mấy vị Mệnh Tuyền cảnh.
Lúc Đoạn Ngọc đi đến chỗ này thì cũng gây nên một chút náo động.
“Di? Vị công tử ca này thật không đơn giản nha, tuổi còn trẻ liền có Luyện Thể chín tầng đỉnh phong, Đế đô đám thiếu niên cũng không hơn gì cái này”.

Có vị Mệnh Tuyền cảnh Võ giả liếc mắt đã nhìn ra Đoạn Ngọc tu vi khẽ nói.
“Luyện Thể chín tầng đỉnh phong? Không phải chứ? Nhìn vị tiểu huynh đệ này cũng mới bất quá mười tám tuổi đi?”.

Có cái Luyện Thể tám tầng hơn ba mươi tuổi trung niên nhân khiếp sợ không dám tin tưởng hô.
“Cũng là cái thiên tài ít thấy”.

Có người gật gù nói.
“Hắc hắc, thiên phú cao lại như thế nào? Không có chỗ dựa, không có tài phú, không phải là cũng như chúng ta đám lão gia hỏa kiếm miếng ăn trên lưỡi đao mũi kiếm sao?”.

Có người lại không có thiện ý cười tà quái dị nói.
“Nói không sai, thiên phú tốt cũng chưa hẳn giỏi, thế giới này giảng là thực lực, bối cảnh, đôi khi tu vi cao cũng chưa chắc là thực lực mạnh”.

Lập tức đã có người phụ họa.

“...”.


Đoạn Ngọc đối với đám người này nói chuyện hoàn toàn không để trong lòng, đối diện với một sự vật luôn có những cách nhìn khác nhau, đám người này có kẻ ngưỡng mộ hắn thì cũng sẽ có kẻ ganh ghét với hắn, cơ bản là không hiếm lạ.

Đoạn Ngọc cho dù là tuổi còn nhỏ nhưng cũng tính là học rộng hiểu nhiều, lại thêm tâm tư nhanh nhạy, từ lâu đã thích ứng với hoàn cảnh bên ngoài Hoàng cung.
Ánh mắt nhìn lên thương đội ghi chú bảng thì rất nhanh đã khóa định hai chỗ nhiệm vụ.
Thứ nhất là cùng thương đội áp tiêu xuyên qua Thiên Lang sơn mạch đi đến Hoành Vân thành, tu vi yêu cầu thấp nhất là Luyện Thể tám tầng, thù lao một trăm lượng hoàng kim, trưa ngày hôm nay xuất phát.
Thứ hai thì là cùng thương đội áp tiêu đi vòng qua Thiên Lang sơn mạch, mượn Đại Thanh hà đi đến Phù Sơn thành, tu vi yêu cầu thấp nhất là Luyện Thể bảy tầng, thù lao năm mươi lượng hoàng kim, sáng sớm ngày mai xuất phát.
Tiếp nhiệm vụ thứ nhất thì Đoạn Ngọc có thể lấy tốc độ nhanh nhất đi đến Táng Long cốc, bất quá đi qua Thiên Lang sơn mạch trình độ hung hiểm lại không nhỏ, từ yêu cầu áp tiêu cùng thù lao có thể thấy được.

Về phần nhiệm vụ thứ hai tính an toàn cao hơn nhưng thời gian lại có chút kéo dài.
“Tiếp nhiệm vụ đi Hoành Vân thành đi, Thiên Vận thương đội dám đi con đường này thì tất nhiên là có nắm chắc, thuê thêm võ giả áp tiêu chỉ là trợ giúp giải quyết tầng thứ thấp nguy hiểm”.

Đoạn Ngọc hơi chút suy nghĩ thì quyết định lựa chọn nhiệm vụ đầu tiên.


Nghĩ đến là làm, Đoạn Ngọc ánh mắt hơi chuyển đã nhìn thấy ở một bên trong đại sảnh của Thiên Vận lâu có nơi tiếp nhận nhiệm vụ, sau đó cũng không nhìn đám người ở đây phản ứng liền đã quay đầu rời đi.
“Thấy không, tiểu tử này lựa chọn nhiệm vụ xuyên qua Thiên Lang sơn mạch đi đến Hoành Vân thành, thật sự là can đảm”.

Phía sau liền có người nói.
“Hắc hắc, Thiên Lang sơn mạch trải rộng hơn ngàn dặm, bên trong Hung thú phần đông, truyền thuyết bên trong còn ẩn tàng Yêu tộc, thương đội đi qua đó hầu như đều nhận đến không giống nhau thương tổn, hi vọng tiểu tử này có thể sống sót trở về”.

Có kẻ cười quái dị.
Đoạn Ngọc bước đi không chậm nên rất nhanh đã đi đến nơi tiếp nhận nhiệm vụ, ở đây có ba người đang đứng ghi chép, trong đó một cái trung niên nhân nhìn thấy Đoạn Ngọc đi đến thì ngẩng đầu lên mỉm cười ý hỏi.
"Tiểu huynh đệ, ngươi tiếp nhận nhiệm vụ nào?".

“Ta muốn tiếp nhận nhiệm vụ xuyên qua Thiên Lang sơn mạch đi đến Hoành Vân thành”.


Đoạn Ngọc cũng không dài dòng mà nói luôn mục đích của mình.
“Luyện Thể chín tầng đỉnh phong, hợp cách”.

Trung niên nhân này nhìn nhìn Đoạn Ngọc một chút thì khẽ gật đầu.

“Cầm lấy lệnh bài này đi đến Thiên môn Thiên Vận lâu phân bộ tập hợp là được, bên kia nhân viên sẽ có phân phó công việc cho ngươi”.

Người này trong lúc nói thì cũng đem một cái hắc sắc lệnh bài đưa cho Đoạn Ngọc.
“Được!”.

Đoạn Ngọc nắm lấy lệnh bài thì cảm thấy hơi nặng, nhàn nhạt đáp một tiếng thì cũng xoay người rời đi.
Thánh Nguyên Đế đô có bốn cổng ra vào phân biệt là Thiên, Địa, Huyền, Hoàng.

Địa điểm tập hợp mà Đoạn Ngọc nhận được là gần Thiên môn, Thiên Vận lâu cũng cách đó không xa nên khi Đoạn Ngọc đi ra Thiên Vận lâu thì cũng rất nhanh chạy đến.
Hiện tại đã gần đến lúc thương đội rời xuất phát nên lúc Đoạn Ngọc đi đến Thiên Vận lâu phân bộ đã thấy được một đoàn dài hàng hóa được chồng chất lên mười mấy cái xe.

Kéo xe là một giống Hung mã được thuần hóa, hình thể so với bình thường chiến mã gần như gấp đôi, trên người vẫn còn tỏa ra một tia nhàn nhạt hung lệ, bất luận là sức kéo hay khả năng bền bỉ đều hơn xa chiến mã.

Các thương đội đi đường xa đều vô cùng ưa thích loại Hung mã này.
Những đồ vật mà Đoạn Ngọc nhìn thấy đều khá cồng kềnh nên không thích hợp cất vào túi trữ vật, nếu muốn cất vào thì cần có vật chứa không gian càng thêm cao cấp là nhẫn trữ vật.

Chỉ là nhẫn trữ vật giá trị khá lớn, bình thường võ giả không có khả năng có được, cho dù là có thì cũng không nỡ để cất những thứ đồ hàng hóa này vào.
Lấy Thiên Vận thương đội giàu có thì việc đạt được nhẫn trữ vật cũng không khó, thế nhưng muốn đem tất cả hàng hóa nhét vào trong một cái nhẫn trữ vật thì giá trị của nhẫn trữ vật kia sợ là muốn gấp nhiều lần những hàng hóa đó.

Trong chuyến áp tiêu này hẳn là cũng có đồ vật được cất giấu trong trữ vật không gian, bất quá là cũng chỉ có cường giả dẫn đội của Thiên Vận thương đội mới có khả năng cầm đến trữ vật không gian kia..