Hành Trình Theo Đuổi Lộc Y Ninh Của Cố Thiếu Gia

Chương 69: Chương 69





Thần Vũ đưa hộp cho Bạch Thư xong liền ngồi bệt xuống đất thở hổn hển.

Người anh chảy mồ hôi đầm đìa dù sao Thần Vũ cũng là công tử bột cả ngày được kẻ hầu người hạ quen rồi lần đầu anh làm những việc như này không khỏi hồi hộp.

Bạch Thư vỗ vai ân cần hỏi
- Anh bị ốm à có sao không ? Sao mồ hôi chạy đầm đìa thế ?
- Không sao cả , chỉ là vừa làm một chuyện rất kích thích nên mới vậy thôi.
Sau buổi làm việc Thần Vũ và Bạch Thư tạm biệt nhau rồi ai về nhà nấy.

Nhưng sau hôm nay Bạch Thư lại cảm thấy Thần Vũ rất đáng ngờ.
Thần Vũ vừa đến ngã ba đường thì bác tài xế đã đứng chờ sẵn ở đấy.

Thần Vũ thở dài vươn vai như trút bỏ được một gánh nặng gì đó.
- Cậu chủ ngày hôm nay đi làm cậu cảm thầy thế nào ? có vất vả lắm không ạ?
- Bác tài à ! bác nhìn thử cháu coi cả người rủ rượi không còn sức sống.


Nhưng không sao cả đây coi như là một khóa huấn luyện tô điểm thêm cho cuộc đời vô vị thường ngày của cháu.

Bác Tài à! bác lái xe nhanh lên có được không mặc ba cái bộ đồ rẻ tiền này người cháu ngứa ngáy hết cả lên rồi .
- Tuân lệnh cậu chủ.

Cậu nhớ thắt dây an toàn vào nhé chỉ trong vòng 5 phút cậu sẽ xuất hiện ở nhà.
Thần Vũ cũng tranh thủ nhắn tin lại với Âu Na Na thông báo nhiệm vụ hoàn thành.

Âu Na Na nhận được tin báo của Thần Vũ miệng cô nhếch mép cười gian sảo.

Âu Na Na thầm trách Y Ninh cứng đầu , nếu như Y Ninh làm theo những gì cô ta nói thì đã không làm liên lụy tới người thân.

Nhưng trái với những gì vừa nói ra trái tim cô như quặn thắt lại một cảm giác đồng cảm giữa hai con người xa lạ.

Âu Na Na nhìn hình ảnh bản thân phản chiếu trong gương khóe mắt cô bắt đầu rưng rưng.

Âu Na Na tự nói với bản thân
- Mình có khác gì Y Ninh chứ ? Muốn buông tay một người đâu dễ đến như vậy.

Cố Tiến Xuyên...!bao giờ anh mới biến mất khỏi cuộc đời tôi đây.

Anh không yêu tôi, tôi biết nhưng sao tôi vẫn không thể ngừng nghĩ về anh cơ chứ ? Ha ha (Âu Na Na cười trong tuyệt vọng) Mình còn chẳng thể bằng Y Ninh, cô ấy dám mạnh mẽ đứng lên bảo vệ tình yêu của mình , còn tôi thật nực cười ngay cả nói lên ba chữ em yêu anh cũng chẳng thể thốt ra.

Lại ở đây âm thầm phá vỡ tình cảm của người khác liệu có xứng đáng hay không ?
Nhìn bản thân đau khổ tiều tụy trong gương Âu Na Na hoảng sợ hét lên, cô vớ lấy chai sữa tắm nhém mạnh vào gương làm chiếc gương xuất hiện vết nứt lớn.


Dì Nhược nghe thấy tiếng hét của Âu Na Na trong nhà vệ sinh hoảng hốt chạy vào xem cô thế nào.

Âu Na Na ngồi co rúm vào một góc người run lẩy bẩy , dì Nhược tiến lại gần an ủi chấn tĩnh để Âu Na Na bình tĩnh lại.

Có lẽ vì những uất ức , áp lực từ phía gia đình đè nặng lên cô.

Âu Na Na khóc nức nở ôm lấy dì Nhược để trút bỏ mọi tâm sự.

Âu Na Na từ nhỏ đã không có bạn sống trong một thân phận cao quý hư ảo, có bất cứ tâm sự nào cũng phải tự mình nhẫn nhịn âm thầm chịu đựng.

Dì Nhược vỗ vai an ủi chỉ nhờ hành động nhỏ này đã khiến Âu Na Na cảm thấy thoải mái hơn và dần bình tĩnh lại.

Dì Nhược đưa Âu Na Na ra ngoài pha cho cô một ly trà an thần, dì bảo
- Trà này rất tốt sẽ giúp con ngủ ngon cảm thấy thoải mái hơn đấy mau uống đi.

Âu Na Na lễ phép nhận lấy.

Dì Nhược nói tiếp
- Sao thế gặp phải chuyện gì à ? ( Âu Na Na ngồi im không trả lời ).


Dì hỏi thật nhé áp lực lắm phải không ? Sống đến ngừng tuổi này dù không phải con nhà quyền quý nhưng Dì đã gắn bó với Cố gia quá lâu.

Họ luôn Coi gì như người nhà có bất cứ sự kiện Lễ hội nào họ cũng đưa gì đi , nhưng Dì nói thật vì sợ lắm.

Sợ cái cảm giác dối trá của những con người giả tạo nói những điều tốt đẹp trước mặt đối phương.

Nhưng trong lòng thật sự nghĩ gì thì không ai biết được ,dì không biết con đã phải trải qua chuyện gì nhưng Dì tin nó rất khó khăn.

Người ta nói Mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh con cảm thấy mệt mỏi vì bị cha mẹ áp đặt đúng không ?
- Không ,trước đây thì có nó .Nhưng thực chất cha mẹ chưa từng áp đặt con họ làm tất cả mọi thứ chỉ vì muốn tốt cho con.

Con đã từng cảm thấy rất tủi thân nhưng khi biết những gì họ làm những gì họ đã hy sinh và bây giờ những điều con làm đều là tự nguyện.

Chỉ là chưa thể chấp nhận được một vài thứ nên tự cảm thấy mình thật tồi nên là khóc rất trẻ con có phải không ạ ?