[Đồng Nhân Nữ Hoàng Ai Cập] Sóng Gió Ai Cập

Chương 29: Tiệc chúc mừng




Chương 29: Tiệc chúc mừng

Author: Lakshmi

Isis từ chối tham gia các lễ hội tổ chức xuyên suốt sau lễ đăng quang, việc gồng mình tỏ ra bình thường trong thời gian thực hiện nghi thức đã khiến nàng kiệt sức. Ari vừa giúp nàng cởi bộ y phục nặng nề xong thì Isis đã trèo ngay lên giường, vùi mình vào chăn đệm mềm mại rồi ngủ say như chết.

Giấc ngủ này kéo dài đến tận cuối chiều, nếu không có đám thị nữ tận tâm đánh thức, có lẽ nàng đã bỏ lỡ buổi tiệc đêm. Đây là sự kiện quan trọng cần thiết có sự tham gia của Nữ hoàng, nếu nàng vắng mặt thì Memphis sẽ rất khó giải thích với mọi người.

Lê tấm thân đau nhức ra khỏi giường, ném cơ thể vào hồ nước nóng để bà Ari xoa bóp cho nàng. Cuối cùng thì Isis mới tỉnh táo được đôi chút, nghiêng đầu để Ari xối ướt mái tóc, "Carol có đòi đến dự tiệc không?"

"Lệnh bà, nếu người quá mệt thì đừng tham dự buổi tiệc nữa." Ari nhìn những vết xanh tím phủ khắp cơ thể Isis, đáy lòng vừa đau xót vừa phẫn nộ.

Nói là tiệc chiêu đãi nhưng thật chất là dịp để các nước thăm dò nhau, Ai Cập với những người cai trị non trẻ sẽ là miếng mồi ngon được dòm ngó nhiều nhất. Thân là Nữ hoàng nàng cần phải ở cạnh Memphis hơn bao giờ hết, để bọn chúng biết nội bộ triều đình rất đoàn kết cũng như đè bẹp dã tâm thôn tính Ai Cập của bọn chúng.

Thấy nàng phủ quyết, bà Ari trả lời câu hỏi đầu tiên của nàng: "Nô tỳ đã bảo cô gái sông Nile hãy đợi lệnh bà quyết định."

Cô bé ấy đã liên tục làm phiền Ari trong nhiều canh giờ để cầu xin được đến buổi tiệc, nếu Carol không phải thượng khách có lẽ Ari đã tống cổ cô bé ra khỏi cung điện từ lâu. Isis nhoẻn miệng cười khi nhận ra sự bất lực không nhỏ trong giọng điệu của bà, "Hãy chuẩn bị cho Carol trang phục phù hợp, ta sẽ đích thân đến gặp cô ấy sau."

Mấy thị nữ đồng loạt vâng một tiếng rồi nhanh chân đi tìm Carol, thời gian chuẩn bị không nhiều nhưng có rất nhiều thứ phải làm.

Ari đã rất đau đầu trong việc lựa chọn y phục, vất vả một lúc mới quyết định được nàng sẽ mặc chiếc váy nào. Chất vải mềm lạnh phủ lên cơ thể che đi những dấu vết xanh tím trên người nàng, bao lấy cơ thể Isis một cách hoàn hảo tôn lên những đường cong mê hoặc.

Isis đội vương miện kim xà trên đầu, đeo những trang sức truyền thống của Ai Cập lên cổ tay. Khuôn mặt vốn đã xinh đẹp chỉ cần điểm trang đôi chút sẽ khiến Isis sáng bừng, nàng vô cùng hài lòng với hình ảnh phản chiếu trong gương.

Rất ra dáng của một Nữ hoàng quyền lực, bây giờ chỉ cần trông đợi vào biểu hiện của nàng nữa thôi.

Lúc này thị nữ cũng đưa Carol đến, mái tóc ngắn được kéo thẳng và nối thêm những dải lụa vàng để tăng độ dài. Y phục trên người thuần một màu trắng, điểm xuyết thêm những hoạ tiết sen hồng thêu tay tinh xảo.

Trang sức trên người Carol cũng được tiết chế, không sử dụng vương miện như của Isis mà thay vào đó là những tua rua xinh xắn làm từ vàng thật. Vẻ mặt cô bé hào hứng đến mức ửng hồng, sắp tới đây Carol sẽ được nhìn thấy những sứ giả đến từ nhiều quốc gia cổ đại mà phần lớn trong số chúng không còn tồn tại đến ngày nay.

"Lệnh bà, chị thật đẹp!" Đôi mắt xanh biếc của Carol mở lớn khi nhìn thấy nàng, cô bé biết Isis rất đẹp nhưng giờ phút này vẫn không kìm được sự rung động.

Isis nhận lấy chiếc quạt lông ngỗng quý phái từ tay Ari, khẽ gọi Carol: "Lại đây Carol, ta có nhiều điều muốn nói với cô."

Cô bé nhấc tà váy chạy nhanh đến chỗ nàng, trên khuôn mặt là nụ cười tươi rói, "Vâng ạ!"

Dáng vẻ nhí nhảnh của Carol khiến Isis hơi nhíu mày, "Trước hết cô phải đi đứng thật bình thường, như trong buổi lễ đăng quang sáng nay vậy."

Nàng phân tích cho Carol nghe về sự dò xét lẫn nhau giữa các nước, giải thích tầm quan trọng của bữa tiệc và dặn dò cô phải luôn biết chừng mực. Sự vui vẻ trong ánh mắt của Carol dần bị thay thế bằng sự nghiêm túc, mới ban đầu cô bé còn chưa hình dung được mức độ phức tạp của câu chuyện nhưng bây giờ cô đã hiểu.

"Những món quà được tặng đều sẽ thuộc về cô nên đừng tỏ ra quá hào hứng trước bất kỳ sứ giả nào. Khi được hỏi hãy suy nghĩ trước lúc trả lời, đừng tiết lộ những gì vượt ngoài phạm vi hiểu biết của họ để tránh phiền phức. Hãy kiểm soát biểu cảm của cô, nếu cần thiết thì dùng chiếc quạt này che mặt và đừng lên tiếng." Isis trao chiếc quạt cho Carol, vốn dĩ nó được chuẩn bị riêng cho cô bé.

Carol ngắm những sợi lông ngỗng trắng muốt xinh đẹp, khẽ gật đầu: "Em sẽ làm tốt, lệnh bà đừng lo."

Dù tính cách cô ngây thơ và hơi tinh nghịch nhưng từ nhỏ Carol đã được theo mẹ đến dự những bữa tiệc trong giới thượng lưu. Không ít thì nhiều trong đầu cô bé vẫn còn lưu lại cách ứng xử lịch thiệp, đây là lần đầu tiên tân vương chính thức ra mắt các nước không thể vì cô mà đánh mất uy quyền của Ai Cập.

Nhận ra cảm xúc của Carol đã thay đổi, nàng mỉm cười hài lòng: "Chúng ta đi thôi!"

...

Cả hoàng cung đều tràn ngập trong không khí vui mừng hân hoan, tiếng đàn lia hoà cùng với tiếng sáo vang vọng khắp sảnh tiệc. Lúc đoàn người của Isis đến thì buổi tiệc đã bắt đầu được một lúc, mọi người đều đứng lên hành lễ với các nàng ngoại trừ Memphis.

"Cung nghênh lệnh bà, cung nghênh công chúa sông Nile." Quần thần cúi đầu chào đón, Isis dẫn đầu đoàn tùy tùng tiến về phía vương toạ.

"Hình như ta và công chúa sông Nile đến muộn. Pharaoh không trách chúng ta chứ!" Em trai Isis vươn tay đỡ nàng vượt qua bậc cấp.

"Ta đã nói những ngôi sao sáng nhất luôn biết lựa chọn thời điểm sau cùng để xuất hiện." Memphis để nàng ngồi trên vương toạ cùng hắn và khẽ mỉm cười với Carol an vị trên chiếc ghế sát bên Isis.

"Đúng vậy, bệ hạ nói rất đúng!''

"Nhan sắc của lệnh bà mới kiều diễm làm sao, thật xứng danh đệ nhất mỹ nhân Ai Cập."

"Những lọn tóc vàng của công chúa sông Nile thật rực rỡ, tựa như vầng thái dương ấm áp vậy."

"Phải, phải, hai tuyệt sắc giai nhân đều thuộc về Ai Cập chúng ta. Thật đáng tự hào!"

Tiếng bàn luận sôi nổi bên trong đám triều thần và sứ giả khiến bầu không khí náo nhiệt hơn hẳn. Bữa tiệc bị gián đoạn lại tiếp tục, tiếng đàn hát hoà lẫn với lời ca tụng nịnh nọt.

Các sứ giả bắt đầu dâng lên Pharaoh những món quà quý giá từ đất nước của họ để chúc mừng lễ đăng quang cũng như bày tỏ lòng hữu hảo của mẫu quốc với Ai Cập. Bọn họ không chỉ dâng tặng Memphis mà còn chuẩn bị cả quà cho Isis và Carol, chẳng mấy chốc trước mặt các nàng đã hình thành hai ngọn núi nhỏ.

Nhìn những món quà vô giá lần lượt được mang đến trước mặt cùng với lời giới thiệu của sứ giả về mẫu quốc khiến Carol không nén được sự phấn khởi, trong con ngươi xanh biếc ánh lên niềm vui của đứa trẻ lạc vào công viên giải trí. Chìm đắm trong hơi thở lịch sử ngàn năm cổ đại khiến cô bé tạm quên lời dặn của Isis, liên tục trò chuyện với sứ giả những điều cô biết về vùng đất của họ.

Vốn kiến thức phong phú của Carol làm các sứ giả vừa thán phục vừa ganh tỵ, Ai Cập đã có lời chúc phúc của thần nay lại có thêm công chúa sông Nile. Sự nổi bật của cô bé lấn áp cả những nhân vật chính của buổi tiệc là Memphis và Isis, nhưng có vẻ trong nhất thời Carol sẽ không nhận ra đâu.

Isis nhìn những ánh mắt tò mò chuyển dần sang thèm muốn của đám sứ giả dành cho Carol thì thở dài. Hay lắm! Vừa xuất hiện đã kéo thêm nhiều đối thủ cho Ai Cập, rất xứng danh con gái nữ thần.

"Carol, cô cũng phải để ngài sứ giả nhập tiệc nữa chứ. Ở phía sau còn rất nhiều người đang chờ yết kiến cô." Nàng giữ trên môi nụ cười đúng mực, khéo léo nhắc nhở Carol.

Dường như cô bé cũng nhận ra hành động của mình hơi kỳ cục, nhìn mọi người chỉ tập trung vào cô khiến Carol đỏ mặt. Cô không phải nhân vật chính đêm nay, đáng lẽ không nên nói nhiều như thế. Cũng tại cái tật tò mò hiếu kỳ này hết, Carol tự vỗ vào trán mấy cái cảnh tỉnh bản thân.

Trước sự ngơ ngác của đám sứ giả, cô bé điều chỉnh lại tư thế ngồi, hơi nâng chiếc quạt lông ngỗng che đi nửa khuôn mặt khẽ gật đầu thay lời cảm ơn. Hành động mau lẹ của Isis đã thành công đưa bầu không khí của buổi tiệc trở lại quỹ đạo vốn có.

Memphis cười nửa miệng nghiêng đầu nói nhỏ: "Đệ thật sáng suốt khi giao Carol cho hoàng tỷ."

Sao nàng lại không nghe ra ý trêu đùa của Memphis, đôi mắt đẹp liếc nhìn hắn một cái, "Tỷ cũng đang rất muốn chuyển cô bé đến chỗ đệ đây."

Hắn vội vàng xua tay nâng ly rượu lên môi, "Khỏi, đệ bận lắm. Không có thời gian trông con nít đâu."

Cuộc đối thoại của hai người chỉ có Carol nghe thấy, biết được mình trở thành một đứa trẻ trong mắt hai người chỉ lớn hơn cô vài tuổi khiến Carol đỏ mặt. Cô bé liên tục tự kiểm điểm lại bản thân, tỏ ra khách sáo và xa cách với những người đến tặng quà.

Trong số những sứ giả đến Ai Cập, ngoại trừ Hittite và Amazon thì Nubia cũng cử công chúa của họ đến. Cô công chúa chững trạc với cơ thể ba vòng quyến rũ sấp mình trước Memphis và Isis tự giới thiệu bản thân: "Tôi là Thalia, công chúa của Nubia, xin thay mặt Quốc vương chúng tôi gửi đến bệ hạ lời chúc tốt đẹp nhất, cầu cho vương triều của ngài sẽ trường tồn mãi mãi."

Nubia là một vùng đất chạy dọc theo sông Nile và nằm ở phía nam Ai Cập, vị trí địa lý gần kề đã thúc đẩy mối liên minh bền chặt giữa hai nước trong nhiều năm qua. Công chúa Thalia đến chúc mừng lễ đăng quang của Tân Pharaoh, ngoài mặt chỉ là một hành động thắt chặt tình giao bang thông thường.

Trớ trêu thay mục đích thật sự của Nubia không chỉ tới để chúc mừng, bọn chúng có tham vọng rất lớn nhòm ngó đến chiếc ghế Hoàng phi đang để trống của Ai Cập. Không những thế Thalia còn là kẻ ra tay hạ độc Pharaoh Nefermaat ở kiếp trước với hy vọng sẽ trở thành Hoàng phi của Memphis sau cái chết của phụ vương nàng.

Không thể tha thứ, tuyệt đối không thể dung tha! Nham thạch cuồn cuộn phun trào trong lòng nhưng vẻ mặt Isis rất lạnh nhạt, nàng đang cố gắng kìm nén cảm xúc muốn giết người khi đối diện với Thalia.

Memphis không thấy Isis mở lời đành phải tự mình lên tiếng: "Hãy gửi đến phụ vương cô lời cảm ơn chân thành của ta."

Cô công chúa nâng mình ngồi dậy, cố tình ưỡn ngực về phía trước và di chuyển thật chậm. Một tia gian xảo loé lên trong ánh mắt, Pharaoh Memphis chỉ là một thiếu niên trẻ tuổi sao có thể thoát khỏi sự quyến rũ của nàng ta.

Trái ngược với dự đoán của Thalia, ánh mắt Memphis nhìn ả không khác gì đang nhìn tảng đá, vô cùng lạnh lùng. Điều này khiến nàng ta kinh ngạc, ở đất nước của ả chưa có ai cưỡng lại được sắc đẹp của nàng.

Không sao, có thể chàng trai tuấn tú đấy đang che giấu tâm tình thật trước mặt mọi người. Thalia yên chí như vậy nên đã nở một nụ cười quyến rũ, cố gắng phơi bày lợi thế ba vòng đầy đặn khi cúi chào lui ra.

Memphis không có hứng thú gì với mấy trò mời mọc lộ liễu ấy, đôi mắt phượng khẽ nheo lại khi nhìn thấy Đại thần quan Kapta chợt bước ra từ đám đông. Ông ta chặn đường công chúa Thalia với vẻ mặt kinh ngạc, rồi thốt ra mấy lời kỳ lạ: "Ôi, hỡi các vị thần tối cao, đây chính là người con gái mà các vị lựa chọn sao?"

Công chúa Thalia tỏ ra hốt hoảng hết nhìn Kapta rồi lại quay đầu nhìn Memphis, giọng điệu run rẩy đến tội nghiệp: "Thưa bệ hạ, đang xảy ra chuyện gì vậy ạ?"

Các nàng cũng rất muốn biết chuyện gì đang diễn ra đây, "Đại thần quan Kapta, những lời ông vừa nói có ý gì?" Isis lên tiếng hỏi, trong lòng không giấu nổi sự khinh bỉ.

Kapta lê tấm thân béo mập tiến về phía vương toạ rồi cúi người trước Memphis và Isis, "Bẩm bệ hạ và lệnh bà, các vị thần đã nhiều đêm khiến thần chiêm bao về một người con gái tuyệt sắc đến từ một quốc gia phồn thịnh sẽ bước lên ngôi vị Hoàng phi Ai Cập."

"Ý ngươi nói cô gái đó là công chúa Thalia sao?" Memphis không thể tin được nhìn Kapta chằm chằm.

"Vâng ạ!" Kapta vươn tay về phía Thalia, nụ cười trên môi nở rộng, "Đây chính là Hoàng phi Ai Cập do thần linh định sẵn!"

Lời tuyên bố của ông ta khiến toàn thể những người có mặt trong sảnh tiệc trầm trồ, ai nấy đều bán tín bán nghi nhìn Kapta và Thalia. Tể tướng Imhotep cau mày lại, dường như ông ta cũng đã nhận ra âm mưu đang dần lộ rõ.

"Ha ha, tuyệt sắc ư? Ha ha ha..." Tiếng cười sảng khoái của Memphis phá tan bầu không khí lạ lùng trong cung điện, hắn cười to đến mức chảy cả nước mắt.

"Này Kapta!" Memphis đưa tay lau vệt nước nơi khoé mi, vẫy tay gọi Kapta.

Lão ta vui mừng đến gần, "Bệ hạ có gì sai bảo?"

Memphis đặt tay lên vai lão rồi đưa mắt về phía Isis và Carol ngồi bên trái hắn, "Ngươi không nhìn thấy nữ thần sắc đẹp Hathor đang hiện diện ngay chính ở đây sao?"

Lão ta ngơ ngác nhìn theo ánh mắt của Memphis, dù lão say mê con gái sông Nile ngay từ lần đầu thấy nàng nhưng lão vẫn chưa hiểu được ý hắn, "Bệ hạ, sao thần không thấy nữ thần ở đâu?"

"Đại thần quan không thấy, còn các ngươi thì sao?" Memphis buông bàn tay đặt trên vai Kapta xuống, xoay mặt về phía quần thần.

Mọi người đều xôn xao bàn tán nhưng Imhotep là người đầu tiên dám lên tiếng: "Bẩm bệ hạ, thần đã nhìn thấy hiện thân của nữ thần sắc đẹp Hathor qua Nữ hoàng và công chúa sông Nile. Vẻ đẹp của công chúa rực rỡ như ánh mặt trời còn sự kiều diễm của lệnh bà lại rạng rỡ như vầng trăng. Mặt trời và mặt trăng thay phiên ngự trị trên bầu trời Ai Cập, như hai hình thái của nữ thần sắc đẹp Hathor. Nếu lệnh bà và công chúa không được xưng tụng là tuyệt sắc thì còn ai xứng với cái danh này hơn?"

Bỗng chốc cả sảnh tiệc đều vỡ oà vì những lời tán dương, ánh mắt của họ lần lượt nhìn về phía Isis và Carol.

"Đúng thế, lời Tể tướng vô cùng chính xác!"

"Sắc đẹp của lệnh bà và công chúa tựa như hiện thân của nữ thần Hathor vậy."

"Quả là tuyệt mỹ, hãy chiêm ngưỡng kỳ quan rực rỡ này đi. Vì chỉ có ở Ai Cập mới tìm thấy những điều thú vị thế này thôi."

Những tiếng chúc tụng càng nhiều thì nét mặt của Kapta và Thalia càng khó coi, Memphis đang gián tiếp dùng đám đông để tát một cú đau đớn vào mặt Thalia. Kẻ coi mình là tuyệt sắc nhưng danh không xứng với thực, làm sao có thể sánh bằng hiện thân của nữ thần Hathor.

"Lệnh bà là lời chúc phúc của thần, vì sao thần linh không tiết lộ điều ngươi vừa nói cho lệnh bà biết, mà phải thông qua ngươi để truyền đạt thần dụ, Kapta?" Tể tướng Imhotep nhất mực dồn ép khiến Đại thần quan Kapta xanh mặt.

Isis thấy lửa cháy chưa đủ to, nàng tỏ vẻ buồn bã. Bàn tay xinh đẹp nắm lại che trước khuôn miệng nhỏ nhắn, "Hay là thần linh đã không còn yêu mến ta nữa, mới không truyền thần dụ này cho ta."

"Không đâu! Lệnh bà đã tiên đoán chính xác em sẽ đến, thần linh luôn yêu thương chị nhất!" Carol nhìn thấy dáng vẻ sắp khóc đến nơi của Isis, hùng hổ bật dậy nói lớn.

Lời nói được thốt ra từ miệng con gái nữ thần sông Nile đã trực tiếp khẳng định năng lực tiên tri của Isis, thần linh vẫn sẽ luôn ở bên yêu thương và bảo vệ lời chúc phúc của mình!

Những tiếng thì thầm đã bắt đầu chuyển thành lời chỉ trích công khai, "Ngay cả con gái nữ thần cũng khẳng định lệnh bà là người được thần linh ưu ái nhất, sao lại không truyền thần dụ cho lệnh bà chứ? Chẳng lẽ... Đại thần quan Kapta đang nói dối?"

"Không... Ta nghe được thần linh mách bảo..." Trước phản ứng dữ dội của triều thần, lão ta sợ hãi lắp bắp, ánh mắt cầu cứu Thalia.

Ả ta vừa chịu một sự sỉ nhục lớn như thế, làm gì còn tâm trí mà nhìn Kapta. Dù có biết thì ả cũng chẳng thèm cứu, cứ tưởng đút lót mớ vàng ấy cho Kapta sẽ xong chuyện. Giờ nhìn đi! Ả vừa mất mặt vừa mất tiền lại chẳng được ai ủng hộ ngồi vào vị trí Hoàng phi.

Isis cũng bất ngờ trước thái độ của Carol và càng không đoán được hiệu quả nó mang lại tốt như thế, nàng mỉm cười với cô bé: "Cảm ơn cô."

Nụ cười của Isis khiến Carol đỏ mặt trở lại chỗ ngồi, cô có giúp gì được cho nàng đâu chứ. Từ khi cô đến thế giới này, Isis là người đã cứu mạng và chăm sóc cô nhiều nhất, cô chỉ muốn đền đáp nàng mà thôi.

"Chuyện này còn nhiều điểm nghi vấn, ta giao cho khanh điều tra, tể tướng Imhotep!" Memphis không muốn tiếp tục chủ đề này nữa, nhanh chóng dọn dẹp tàn cuộc.

"Vâng!" Imhotep khom người trước Memphis, sau đó thẳng lưng lên lạnh lùng ra lệnh, "Người đâu, đưa Đại thần quan Kapta xuống, ngài ấy uống say rồi." Với lệnh cưỡng chế của Imhotep, lão Kapta mê vàng bị kéo đi trong sự nhục nhã ê chề.

Thalia cũng viện cớ mệt mỏi