Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời

Chương 541: Vừa đáng hận, vừa đáng thương




Kỷ Hi Nguyệt gọi Lưu Uy đến, thảo luận chi tiết với cậu ấy về tình tiết và bố cục của bộ kịch bản 《Đạo Thiên Cốt》, hai người trò chuyện đến gần tới giờ tan ca mới kết thúc.

Lưu Uy thật sự rất khâm phục Kỷ Hi Nguyệt, cảm giác vị đại tiểu thư này hình như rất am hiểu ngành nghề này, đặc biệt là trong việc thấu hiểu tâm lý giới trẻ hiện nay, xoáy sâu vào cốt truyện mọi người đều yêu thích.

“Đại tiểu thư, bây giờ trong đầu tôi vẫn còn một ý tưởng táo bạo về bộ phim ma thuật quy mô lớn, lấy tên là 《Vị Thần Của Bầu Trời》, đợi tôi viết xong sẽ đem tới cho Kỷ tiểu thư xem đầu tiên.” Lưu Úy nói.

Mắt Kỷ Hi Nguyệt lập tức sáng lên: “Được được được, rất tốt. Cậu cứ tập trung sáng tác đi, tôi sẽ chịu trách nhiệm dựng những kịch bản hấp dẫn của cậu thành những bộ phim hay, mở ra cho Cảng Thành và mạng internet một phong trào phim ma thuật. Phải rồi, tôi sẽ kêu Cố thiếu đảm nhiệm thêm phần phim hoạt hình. Một khi trở thành hot trend, phim hoạt hình sẽ càng kiếm được nhiều tiền hơn.”

Gương mặt béo ục ịch của Lưu Uy khẽ run rẩy, sau đó dè dặt hỏi: “Tiểu thư, cô, cô thật sự cảm thấy kịch bản của tôi sẽ nổi tiếng sao?”

Kỷ Hi Nguyệt bước ra ngoài, vỗ vỗ vào vai cậu ấy, cười nói: “Đương nhiên, tôi bảo đảm sau này cậu sẽ trở thành một nhà biên kịch tài ba, nhưng điều kiện là cậu phải đặt chút tâm tư vào sáng tác mới được.”

“Ừm ừm, tôi nhất định sẽ nổ lực, cám ơn đại tiểu thư đã coi trọng tôi.” Mắt Lưu Uy phiếm hồng, vì cậu ấy đã bị người khác ức hiếp quá lâu, chứng kiến nhiều chuyện buồn cười, trong gia đình lại không đủ điều kiện để chu cấp cho cậu ấy ăn học.

Nay được Kỷ Hi Nguyệt như Quan Thế Âm Bồ Tát, cứu cậu ấy từ trong bể khổ, còn dành cho cậu sự tín nhiệm và cơ hội. Cậu ấy thật sự không biết phải nói cả ơn thế nào với cô mới đúng.

Chỉ cần nhìn gương mặt của Kỷ Hi Nguyệt, cậu ấy liền cảm thấy cô là người phụ nữ đẹp nhất thế gian này, là bức tượng nữ thần trong lòng cậu ấy.

Trước giờ tan ca, Long Bân quay lại. Kỷ Hi Nguyệt mém chút nữa là quên luôn anh ta. Cô vội vàng hỏi: “Long Bân, anh đi theo bọn họ lâu thế cơ à?”

Long Bân gật đầu: “Phải. Bọn họ ăn xong thì ra về cùng nhau, Đường Tuyết Mai đi chung xe với Tần Hạo, cho nên tôi đã đuổi theo.”

“Bọn họ đi đâu?” Kỷ Hi Nguyệt lại bắt đầu có hứng thú.

Long Bân đáp: “Đi tới cục cảnh sát, nhưng không vào.  Hình như bọn họ ở trong xe cãi vã rất dữ dội, sau đó Đường Tuyết Mai xuống xe, Tần Hạo lái xe đuổi theo, một lát sau Đường Tuyết Mai lại lên xe, rồi hai người bọn họ đến khu dân cư Mai Hoa.”

“Khu dân cư Hoa Mai? Đó là nhà của Tần Hạo mà.” Kỷ Hi Nguyệt nhớ.

“Đúng vậy, tôi nán lại dưới lầu đợi. Chưa tới năm giờ, Tần Hạo tiễn Đường Tuyết Mai xuống,vẻ mặt của cô ta lúc này đã vui vẻ trở lại, chắc đã được Tần hạo dỗ ngọt. Sau đó Tần Hạo đưa cô ta về. Phải rồi, tôi còn gặp Liễu Đông dưới nhà của Đường Tuyết Mai.”

“Hả? Liễu Đông? Giờ này lý ra cậu ấy còn chưa tan ca mà.” Kỷ Hi Nguyệt ngạc nhiên.

“Tên nhóc đó đang theo dõi, xém chút nữa tôi đã bị cậu ấy nhìn thấy.” Long Bân đáp, “Sau khi Tần Hạo đi, Liễu Đông lên lầu tìm Đường Tuyết Mai, tôi thấy sắc mặt của Liễu Đông cũng rất khó coi.”

Kỷ Hi Nguyệt cau mày: “Liễu Đông biết dì nhỏ của cậu ấy dính líu tới vụ án tham ô của Tần Hạo, cho nên lo lắng cho Đường Tuyết Mai đấy.”

“Quá muộn rồi.” Long Bân nói, “Tôi thấy Đường Tuyết Mai đã hoàn toàn bị Tần Hạo khống chế.”

“Một người phụ nữ thông minh như vậy, lại bị tình yêu hại chết, thật sự không thể ngờ được.” Kỷ Hi Nguyệt nhớ, trước khi cô chết ở kiếp trước, cô không hề biết Đường Tuyết Mai và Tần Hạo quen nhau, mãi cho đến sau này hai người đó mới cấu kết với nhau.

Bây giờ nghĩ lại, thì ra hai người họ đã âm mưu tính kế chiếm đoạt tập đoàn Kỷ Hải từ lâu.

Hơn nữa Tần Hạo còn vì mục đích mà đã tình nguyện để Đường Tuyết Mai lấy bố cô.

Còn người phụ nữ ngu ngốc Đường Tuyết Mai này lại yêu Tần Hạo đến mù quáng, dễ dãi để anh ta lừa bịp mà thật sự lấy bố cô.

Kỷ Hi Nguyệt ngẫm nghĩ, chắc mẩm Tần Hạo đã nói với cô ta rằng, chỉ cần gả cho Kỷ Thượng Hải, đợi chiếm được tập đoàn Kỷ Hải rồi anh ta sẽ cùng cô ta cao chạy xa bay.

Đúng là một người phụ nữ vừa đáng thương, vừa đáng hận.