Dessaro Nhân Ngư

Chương 40: Chương 40





Agaras!
Thanh âm truyền đến từ xa xa ở trong nước biển nghe thật hỗn độn, đầu óc tôi rối loạn đến gần như nổ tung, khiến tôi lập tức giãy giụa muốn đạp cánh tay đang bắt lấy mắt cá chân của tôi ra, hai tay vung vẩy rẽ nước, dùng hết toàn lực bơi lên phía trên.
Trong nháy mắt nhô ra khỏi mặt nước, tôi há to miệng hít mạnh một hơi, ôm lấy yết hầu kịch liệt ho khan vài cái, lung tung hất mấy sợi tóc dính chặt trên mặt ra.

Tôi nhìn thấy trên đỉnh đầu ẩn ẩn lộ ra ánh sáng, rọi xuống mặt nước từng vết loang lổ lốm đốm, bóng trong bóng râm chớp ẩn chớp hiện vô số cặp mắt âm u như hổ rình mồi.
Tôi vô cùng hoảng sợ đạp nước, tựa vào trên vách đá phía sau, thở cũng không dám thở mạnh.

Thế nhưng dường như mấy nhân ngư kia cũng đang kiêng kị điều gì đó, không trực tiếp xúm lại đây, rục rịch phát ra tiếng nuốt khan đói khát khó nhịn, lại lục tục bơi về phía cửa hang tối đen mà tôi vừa bị lôi vào, tựa như những thần tử ngoan đạo cúi đầu, phảng phất đang nghênh đón một quân chủ đến.
Tiếng kêu trầm thấp của Agaras ngày càng gần, tim tôi cũng đập ngày càng kịch liệt giống như bị sóng biển xóc nảy lên vậy, sờ soạng hòn đá bên cạnh bắt đầu bò lên, sự chú ý của nhóm nhân ngư dường như đều bị tiếng kêu của Agaras hấp dẫn, không hề chú ý đến hành động của tôi.

Thế nhưng, ngay tại thời điểm âm thanh của Agaras dần dần tiếp cận cửa động, tôi lại cảm thấy mắt cá chân mình bị nắm mạnh lấy, cúi đầu liền thấy một bóng dáng màu đỏ sậm xẹt qua bên dưới, còn chưa kịp kêu lên sợ hãi thì cả người đã lập tức ngã trở lại trong nước, ngay sau đó bên hông bị một cánh tay mềm dẻo hữu lực như tơ nhện gắt gao siết chặt, lôi tôi ra khỏi mặt nước.
Tôi há miệng thở hổn hển vì biến cố bất ngờ này, thần kinh run rẩy tựa như vừa bị kéo chặt rồi lại buông ra, ánh mắt lướt thấy một đôi bàn tay tái nhợt ở bên hông, tôi biết kẻ đang nâng tôi lên giữa không trung nhất định là nhân ngư tóc đỏ yêu dị kia.

Tôi chợt phát hiện cũng không phải tất cả nhân ngư đều làm ra tư thế kiêng kị Agaras, mà vẫn còn có một bộ phận đang vây quanh nhân ngư tóc đỏ đang dùng sức mạnh ép buộc tôi này, giống như sao quanh trăng sáng, số lượng cũng tương đương với đàn nhân ngư đang nghênh đón Agaras ở cửa vào.

Tôi đột nhiên ý thức được rất có thể tôi đã bị cuốn vào trận chiến tranh giành chức thủ lĩnh của quần thể dã thú này, lý do nhân ngư tóc đỏ này muốn tranh đoạt tôi có lẽ cũng không phải là vì tôi khiến nó cảm thấy hứng thú, mà vì nó đã thông qua một con đường nào đó biết được tôi là chiến lợi phẩm của Agaras, nó muốn dùng phương thức cướp đoạt tôi để khiêu chiến địa vị và quyền uy của Agaras!
“Fuck! Buông tao ra!” Tôi ra sức giãy giụa, dốc hết sức lực dùng hai tay để đẩy cánh tay đang đè ép bên eo, thế nhưng cánh tay nhân ngư lại bền chắc tựa như kìm sắt, hơn nữa hình như là vì muốn áp chế phản kháng của tôi, móng tay sắc bén trên bàn tay kia đã đâm xuyên qua quần áo tôi, quẹt lên trên da thịt của tôi, có thể tưởng tượng chỉ cần tôi giãy giụa với biên độ lớn hơn chút nước, thứ bị xuyên qua có lẽ chính là bụng tôi.
Đáng giận! Tôi cắn chặt răng, đau đớn bén nhọn khiến tôi không thể không tạm thời từ bỏ việc phân cao thấp với nhân ngư tóc đỏ, thế nhưng khi tôi vừa mới ngừng giãy dụa, quần áo đã lập tức bị móng vuốt xé ra, chạy dọc theo bụng tôi lần mò xuống phía dưới.
“Không!” Tôi sợ hãi thét lớn, muốn ngăn cản cái ma trảo kia đánh úp về phía hạ thân tôi, bên hông lại lập tức truyền đến một trận đau đớn bén nhọn, một tia máu đỏ tươi tràn xuống theo bụng tôi, bên tai truyền đến một chuỗi thì thầm như nguyền rủa mà tôi nghe không hiểu.
Tôi nhận ra đó là một loại tín hiệu cảnh cáo, nhân ngư này cũng không hề để ý đến tính mạng của tôi, tôi không chút hoài nghi nó sẽ bởi vì không kiên nhẫn mà mổ bụng tôi ra cho Agaras xem.

Mà lúc này tôi lại chú ý thấy trên phần đuôi lộ ra khỏi mặt nước của nhân ngư tóc đỏ này có một vết nứt cực kỳ đáng sợ, một mảng vảy lớn không cánh mà bay, để lộ cơ thịt trắng ởn bên dưới.

Có lẽ đây là vết thương tạo ra khi giao chiến kịch liệt với Agaras.

Nó muốn báo thù, nó coi tôi như điểm yếu để đánh bại Agaras.
Tôi cắn chặt răng lại, khớp hàm run lên vì sợ hãi và nhục nhã.

Thế nhưng dưới uy hiếp của đau đớn, tôi lại chỉ có thể trơ mắt nhìn nhân ngư tóc đỏ này kéo quần của tôi ra, bàn tay tùy ý quanh quẩn trên đùi tôi, mà tình cảnh khó coi như vậy sẽ lập túc hiện ra trước mặt Agaras, vào lúc này, tôi bỗng thấy một đợt nước biển lớn tràn vào bên trong hang động, thân ảnh thon dài thoáng chốc hiện ra trong bóng tối.

Tôi hoảng hốt nhìn chằm chằm về nơi đó, xấu hổ và sợ hãi cùng lúc đè nén lên hô hấp của tôi giống như nước biển vậy, khiến tôi vội vã thở phì phò hỗn độn.
Tôi không thể tưởng tượng được Agaras sẽ có phản ứng như thế nào, bởi vì theo tôi được biết, trong các quần thể dã thú bình thường, địa vị của bạn tình hoặc chiến lợi phẩm không có nhiều trọng yếu, nhân ngư không giống như con người có được khái niệm tình yêu tối thượng, dù sao bọn nó cũng chỉ là động vật.

Dưới tình huống địa vị phải chịu uy hiếp, Agaras sao có thể bận tâm đến an nguy của tôi nữa, nếu như tôi chết đi, cùng lắm là hắn lại tìm một bạn đời thích hợp nữa mà thôi.
Tôi nghĩ như vậy, thế nhưng khi Agaras lộ thân thể ra khỏi mặt nước, tôi lại không khỏi kinh hãi –
Nửa người trên của hắn ngang dọc mấy lỗ thủng lớn nhỏ, mặc dù bên trên đã ngưng kết một lớp màng vảy màu trắng, nhưng vẫn có thể nhìn ra những miệng vết thương đó sâu đến cỡ nào, mà hiển nhiên đều là do móng vuốt của nhân ngư vạch ra.

Đây có lẽ chính là nguyên nhân mấy ngày nay hắn không xuất hiện, hắn đang chém giết, đang chiến đấu vì địa vị thủ lĩnh, có thể là đoạt lại, cũng có thể là đang cạnh tranh.
Hắn đứng thẳng cao cao trong nước, bị thuộc hạ của nhân ngư tóc đỏ ngăn cản cách xa mấy mét, nhìn xuống chúng tôi từ trên cao.

Tầm nhìn của hắn đầu tiên là dừng trên mặt tôi, sau đó lại lướt xuống bàn tay đang sờ soạng trên người tôi, đôi mắt hẹp dài híp lại, đáy mắt không có một điểm u quang, chỉ toàn một màu trầm sâu không thấy đáy, ánh mắt âm trầm ngoan lệ đến cực điểm, giống như một con bọ cạp cực độc.
Tôi hít sâu một hơi, bị hắn nhìn đến lạnh lẽo cả người.

Trạng thái của Agaras lúc này hoàn toàn bất đồng với cảm xúc bạo liệt khi hắn đối mặt với mấy tên hải tặc kia, thậm chí tôi còn có ảo giác hắn không còn là con dã thú mà tôi từng tiếp xúc nữa, dường như trong mấy ngày nay, hắn đã thoát thai hoán cốt trở thành một tử thần, một cỗ máy tràn ngập dục vọng giết chóc.

Rốt cuộc là hắn đuổi tới đây để cứu tôi, hay chỉ trùng hợp là vì nơi này là nơi phải đi qua để tranh đoạt địa vị thủ lĩnh?
Tôi do dự mà khủng hoảng suy nghĩ, bởi vì tôi thật sự không thể tin hay hi vọng xa vời rằng Agaras sẽ để ý đến một dị tộc như tôi hơn là địa vị của hắn.

Mà khi cổ họng bị bàn tay của nhân ngư tóc đỏ gắt gao bóp chặt, vành tai bị đầu lưỡi mềm nhũn liếm lên, tôi vẫn theo bản năng bật ra vài âm tiết khàn khàn từ trong hàm răng: “Aga…ras!”
Bàn tay của nhân ngư tóc đỏ chợt cứng đờ, đột nhiên phát ra vài tiếng cười khinh thường mà lạnh lẽo, đuôi cá cong về phía trước, tách mở hai chân của tôi ra, kéo dài âm cuối, trêu tức mà trào phúng niệm: “Agaras…”
Lúc này tôi mới ý thức được bản thân đã phạm phải một sai lầm cực lớn, tôi đã quên mất hàm nghĩa của chuỗi từ này, vài thời điểm này tôi lại phát ra tiếng kêu mang hàm nghĩa cầu yêu đối với nhân ngư! Mẹ nó!
Đầu lưỡi hoạt động trên cổ bởi vậy mà càng thêm làm càn, bàn tay dưới thân bắt đầu sờ soạng dọc theo đũng quần của tôi, đại não của tôi phảng phất sắp bị xấu hổ và phẫn nộ làm cho nổ tung, tôi cuồng loạn giãy giụa, mặc kệ bên hông lại bị móng vuốt đâm sâu thêm vào, một bàn tay túm lấy bàn tay đang làm càn trong quần của tôi, một tay khác thò xuống tìm kiếm con dao quân dụng còn chưa kịp dùng đến, thế nhưng chết tiệt, nó lại cắm ở trong giày của tôi!
Bất chợt, trước mắt cuộn lên một cột nước lớn, giữa đám bọt nước văng khắp nơi, tôi thấy được thân hình của Agaras bay vọt lên mấy mét từ trong nước, đuôi cá vừa thô vừa dài của hắn giống như cây roi trí mạng hung hăng đảo qua mười mấy nhân ngư đang tập kích về phía hắn, gần như trong nháy mắt đã vượt qua vòng vây trước mặt, rồi lại bất chợt dừng ngay trong gang tấc, bày ra tư thế nghiêng thân để chuẩn bị công kích, thế nhưng không có động.
Ánh mắt hắn dừng lại trên cổ họng bị bóp chặt của tôi, lại nhanh chóng trượt đến phần eo đã máu thịt mơ hồ, hàm răng cắn chặt khiến đường cong của hắn bên cằm sắc bén như lưỡi đao.

Móng vuốt giơ lên cao cứ như vậy treo giữa không trung, siết chặt thành nắm đấm, thậm chí tôi còn nghe được tiếng lạch cạch của khớp xương va vào nhau, giữa những ngón tay tái nhợt kia tràn ra dòng máu màu lam, từng giọt từng giọt nhỏ vào trong nước, rõ ràng là tiếng vang rất nhỏ, nhưng nghe vào tai lúc này lại khiến tôi thấy tim mình đập nhanh vô cùng.
Tôi vừa hỗn loạn vừa mâu thuẫn mở to hai mắt nhìn thần sắc của hắn, trong lòng dậy lên một tia hi vọng, thế nhưng hi vọng này lại khiến tôi khó chịu như vạn tiễn xuyên tâm, ngoại trừ cảm giác tội lỗi ra, còn có một loại cảm xúc không biết tên đang điên cuồng cắn nuốt thần kinh tôi, tôi muốn lừa gạt bản thân đó là ảnh hưởng từ đạo đức nghề nghiệp của nhà sinh vật học, thế nhưng tôi biết rõ không phải.
Tôi siết chặt nắm tay, đột nhiên nhìn thấy Agaras lộ ra ranh nanh sắc nhọn, ánh mắt giống như cây kim tẩm độc bắn về phía sâu tôi, phát ra một tiếng gào thét tôi hoàn toàn không hiểu: “Fa aren me sai miya…”
Đó nhất định là ngôn ngữ của nhân ngư, nhân ngư tóc đỏ lập tức kêu đáp lại, nó tựa vào bên tai tôi phát ra một tiếng cười lạnh khiến người ta không rét mà run, cực nhanh phun ra một chuỗi âm tiết.

Ngay sau đó, mấy tên tàn binh bại tướng phía sau Agaras nháy mắt ngóc đầu trở lại, ào ào xông lên túm lấy cái đuôi của Agaras, vung hai tay xé rách vảy của hắn, đâm thật sâu móng vuốt của bọn chúng vào kẽ hở nhỏ giữa khối vảy màu đen kia, muốn xé lớp da trên đuôi cá của hắn ra.

“Agaras!”
Tôi tránh thoát khỏi bàn tay đang ghìm chặt cổ họng của mình kêu to lên.

Tôi thấy được cơ thịt trên cánh tay Agaras hơi hơi run rẩy vì bị đau, nửa người trên lại không động chút nào, giống như một pho tượng đúc từ sắt thép.

Tôi không thể tưởng tượng được cảm giác bị bóc vảy đau đến thế nào, chỉ cảm thấy những móng vuốt kia giống như đang cào lên trái tim tôi, lồng ngực còn đau đớn hơn cả nỗi khổ da thịt bị xé rách bên hông.

Loại đau đớn này khiến tôi khom mạnh lưng xuống, tùy ý móng vuốt bên hông đâm thật sâu vào da thịt của tôi, tôi quyết đoán rút con dao để ở cẳng chân lên, hung hăng đâm về phía sau!
Bên tai lập tức bộc phát một tiếng rống to thê lương, cơ thể của tôi chợt bị buông lỏng rồi rời ra, bùm một tiếng rơi vào trong nước, một trận sóng to thoáng chốc đánh tới từ trực diện, lập tức đẩy cả người tôi đập lên vách đá, xuyên qua tầm mắt bị nước làm mơ hồ, tôi thấy được đuôi cá của Agaras vung lên từ dưới mặt nước, hóa thành một tia chớp màu đen dũng mạnh thoát khỏi ràng buộc của những móng vuốt kia, liên tiếp đập bay mấy thân ảnh muốn tập kích hắn vào trong nước.
Sườn trái của nhân ngư tóc đỏ kia bị tôi đâm bị thương, vẫn không cam lòng yếu thế lợi dụng thời cơ tập kích từ sau lưng Agaras, lại bị vây đuôi như đao nhọn của hắn chém thẳng xuống, đuôi cá vừa lộ ra khỏi mặt nước thoáng chốc bị gọt mất một khối vảy lớn, lập tức kêu thảm lùi về một góc tối tăm, một đôi yêu đồng còn chưa từ bỏ ý định gắt gao nhìn vào Agaras.
Thế nhưng hiện giờ tôi đã rất rõ ràng, nhân ngư này đã không phải là đối thủ của Agaras nữa, hoặc là nói, nó chưa bao giờ từng là.
Tôi che phần eo, trốn trong một nơi tối tăm nhìn thân ảnh màu đen đang đứng dưới ánh sáng loang lổ.

Agaras rất mạnh, mạnh đến mức khó có thể tin nổi, rốt cuộc là tôi đã trêu chọc loại nhân ngư gì thế này, tôi thế mà lại gặp phải thủ lĩnh của quần thể này!
Ôi trời, Dessaro, nên nói là vận khí của mày tốt hay xấu bây giờ?.