Đẳng Cấp Ở Rể

Chương 31




Chương 31

Khuôn mặt của Vương Vệ Quy thay đổi, hắn ta rùng mình, ngay lập tức hắn ta tin rằng đây là chủ tịch mới của Tử Quỳnh . Chỉ những người ở vị trí cao mới có thể tỏa ra hào quang mạnh mẽ như vậy.

“Tại sao, anh nghĩ tôi là một kẻ giả mạo?” Lâm Tử Minh nói với khuôn mặt lạnh lùng, mỉm cười.

Vương Tử Minh ngay lập tức lắc đầu và kinh hoàng. Hắn ta vội vàng lắc đầu và nói, Không, không! Làm thế nào để tôi nghĩ anh là một kẻ giảmạo? Tôi không sốc khi chủ tịch còn quá trẻ. Chủ tịch thực sự là một con rồng là phượng hoàng, ngay cả. khi mặc quần áo của người bình thường vẫn có phong cách anh hùng phi thường nổi bật giữa đám đông. Công ty Điện ảnh và Truyền hình Tử Quỳnh của chúng ta, dưới sự lãnh đạo của chủ tịch ngài đây chắc chắn sẽ chuyển sang một vinh quang mới! ”

Sau một hồi, thấy nụ cười của Lâm Tử Minh,Vương Vệ Quy mới cảm thấy nhẹ nhõm.

Các giám đốc điều hành cấp cao khác cũng chạy xung quanh để nịnh nọt, vỗ về Lâm Tử Minh.

“Nghe thấy tiếng tăm của chủ tịch từ lâu, hôm nay nhìn thấy, nó thực sự là phi thường!”

“Hãy nhìn vào hào quang của chủ tịch, nó quá mạnh …

“Chủ tịch, tôi là quản lý của bộ phận tiếp thị …”

“Chủ tịch, đây là …”

Lâm Tử Minh gật đầu. Anh ta đối mặt với nịnh bợ của các nhà lãnh đạo của công ty này và nở một nụ cười . Cảm giác quen thuộc này đã không được trải nghiệm trong một thời gian dài.

Lúc này, anh ta thấy rằng khuôn mặt sợ hãi tải nhợt và run rẩy, giống như Lí Kiên Huy đang chịutang, anh ta đảo mắt và nở một nụ cười bí ẩn, nói: “Người tài năng này là Lí Kiến Huy, bộ trưởng Bộ Nhân sự? ?”

Nghe những lời của Lâm Tử Minh, những người điều hành công ty này đã rất bối rối và không thể hiểu tại sao chủ tịch mới lại nhắc tới một người nhỏ bé đến vậy . Lẽ nào Lí Kiến Huy là họ hàng của chủ tịch mới ?

Là giám đốc của bộ phận nhân sự, Phan Hải lập tức đứng dậy và nói to: ” chủ tịch đây là Lí Kiến Huy là cấp dưới của tôi. Hắn ta đã làm rất tốt trong bộ phận nhân sự. Tôi muốn đề cập hắn ta làm bộ trường!”

“Thật sao?” Lâm Tử Minh nở một nụ cười đầy bí ẩn Và khoảnh khắc tiếp theo, khuôn mặt anh bình tĩnh lại và nói : “Bắt đầu từ hôm nay, anh và Lí Kiến Huy đều bị sa thải.”

* Chuyện gì vậy!”

Phan Hải đã xấu hổ. Tình huống này là gì?

Khi Lí Kiến Huy không xa nghe thấy điều này, hắn có thể khóc đến chết, chỉ để nhận ra mình đã phạm phải một sai lầm lớn như thế nào.Vương Về Quy và bọn họ cũng rất ngạc nhiên, họ rất bối rối và không thể hiểu Phan Hải đã xúc phạm với chủ tịch mới, nhanh chóng tránh xa Phan Hải và thể hiện mối quan hệ, vì hắn sợ rằng mình gặp họa

Phan Hải phản lấy lại trạng thái, ấm ức nói : “Chú tịch, tôi đang làm gì sai? Tại sao ngài lại sa thải tôi?”

Lâm Tử Minh dừng lại liếc nhìn về phía Lí Kiến Huy nói: “cậu tự đi hỏi anh ta .”

Nghe được điều này, Phan Hải nhận ra rằng ngay sự ngu ngốc của mình, Lí Kiến Huy đã đắc tội với chủ tịch mới! Bây giờ hắn chỉ muốn tự tát vào mặt mình, hắn ta không còn mặt mũi nào cả, vừa rồi chủ tịch mới có nhắc đến Lí Kiến Huy, khuôn mặt anh rõ ràng không có vui vẻ gì rồi ! Nhưng hắn ghét Lí Kiến Huy hơn anh ghét, thứ chó này, hại mình mắt mù! Dám đắc tội với chủ tịch mới ,hại hắn ta cũng bị liên lụy theo, công việc tổng bộ trưởng nhân sự, hắn ta tuyệt đối không thể đánh mất được.

Hắn vội vàng giải thích: “Chủ tịch, đây là một sự hiểu lầm! Từ lâu tôi đã thấy Lí Kiến Huy không thuận mắt rồi, hắn ta là một người sâu đục thân trong công ty, chỉ suốt ngày ăn không ngồi dồi không đóng góp một chút giá trị nào cho công ty, chỉ biết sử dụng quyền hạn của mình để bắt nạt những nhân viên mới, tôi đã muốn sa thải hắn ta từ sớm rồi!”

Sau đó, hắn ta cười chế nhạo Lí Kiến Huy vớikhuôn mặt lạnh lùng, “L, Kiến Huy, từ giờ trở đi, máy bị sa thải, lập tức thu đồ đạc của mày rồi biến đi.