Cực Phẩm Ở Rể

Chương 809




Chương 809:

Hà Cân Kỳ hừ lạnh một tiệng, cởi bỏ.

cái áo khoái ở một bên, rồi hướng về phía lôi đài đi thẳng qua đó, đông thời quay lại hướng vê Tezuka nói: “Đến đi, người tôi hồm nay khiêu chiến chính là anhl”

Anh ta biết, người Hoa Hạ có thê thua ở lôi đài, nhưng cũng không thể thua ở trên phương diện khí thê!

Hơn nữa, anh ta đôi với những chiêu thức do chú hai của ông ây dạy cho cực kỳ tin tưởng, nếu có thể sử dụng thích đáng, có thể đạt được hiệu quả tứ lạng bạt thiên cân.

Cho nên chẳng cần sợ thực lực của Tezuka cao hơn anh ta, anh ta cũng dám vật lộn một lần.

“Được, có dũng khít”

Tezuka chợt híp mắt, kế đến cởi ra cái áo lông, và ném nó cho Takahashi, nắm chặt lấy. cái thắt lưng, từng bước  từng bước vững vàng đi đền phía lôi đài.

“Cần Kỳ…..” Vạn Hiểu Phong có chút lo lắng mà “hô lên với Cận Kỳ, nhưng  mà Hà Cần Kỳ không hè để ý đến anh ta.

“Không có việc gì đâu, nói không chừng Cần Kỳ còn có thể đánh thắng được anh ta thì sao!” Lý Thiên Hạo tuy răng là nói như vậy, nhưng trong lòng lại vì Hà Cần Kỳ mà lo lắng.

Tuy rằng trong lòng của bọn họ đối  với Hà Cần Kỳ có chút không phục, nhưng đã nhận thức lấy anh ta làm đại ca từ lâu rồi, bọn họ cũng không có muốn đại ca của họ bị thua, li nữa lần này đại ca bọn họ không chỉ đại diện cho nhóm bọn họ mà là còn có các võ quán của Hoa Hạ nữa.

Những người khác cũng đi qua vây lại với lôi đài chun quanh, ánh mất nhìn về phía Hà Cần Kỳ có nhiều hơn một tỉa kính ý, đương nhiên không † hề đem anh ta coi là một người xem tiền như rác chỉ để mua vui.

“Xương cốt của anh quá yếu đi, hay là tôi trước hết nhường anh vài chiêu đị?”

Tezuka liếc nhìn Hà Cần Kỳ một cái, hơi có chút trào phúng nói.

“Không cần, cho dù là anh có dùng hệt sức của anh đi nữa, có thê đánh thắng. tôi hay là không đó còn là một vân đê lón đói”

Hà Cân Kỳ hừ lạnh một tiêng, sắc mặt phát lạnh, cũng không dùng nhiệt thân, cập tốc chạy nhanh về phía của Tezuka, lưu loát đánh ra một quyên ngang về phía của Tezuka.

Chút tài mọn!

Trong lòng của Tezuka cười lạnh, thân hình lắc qua một bên, liền né qua một bên, đồng thời cũng hung hăng ‹ đánh thẳng một quyên về phía Hà Cần Kỳ, thế nhưng điều khiến anh ta có chút ngoài ý muôn chính là, thân hình của Hà Cần Kỳ không có vì một quyền vừa rồi của bản thần mà lao ra theo quán tính, ngược lại rôi đột nhiên ngưng lại, XOay người đá một chân thăng vô ngực của anh ta.

Sắc mặt của Tezuka đột nhiên biết đồi, nắm tay đang vung ra lập tức thu hồi lại, vội vàng đặt chặn ở ngay trước ngực, ngạnh sinh sinh tiếp được một đá của Hà Cần Kỳ, nhưng làm cho anh ta cảm thấy khó tin chính là, Hà Cần Kỳ cũng không có thu tay lại, ngược lại còn dựa vào thế đi ép vào vai của anh ta, đây mạnh một cái khiến cho Tezuka cảm thầy không ổn và phải lùi ra đằng sau hai bước.

“Hay!”

Trong đám người lập tức bộc phát ra một trân võ tay tán thưởng.

Bản thân Hà Cần Kỳ cũng cảm thấy , có chút kinh ngạc, không nghĩ tới mây chiêu thức mà chú hai dạy lại có thể sử dụng tốt như thế, chỉ cần khống chế được sức lực tăng phúc ở chỗ eo  lưng của mình, vội vàng ngưng quán tính lại, hơn nữa lại còn mượn lực phát ra chiêu liên tục, thật sự có thệ thu hoạch được hiệu quả không thể tưởng tượng nổi. , ị  Hà Cần Kỳ cũng không có chút đình trệ nào, tiệp tục lưu loát phát động thế tấn công đánh về hướng của Tẹzuka, nhưng mà lúc này Tezuka đã gân như ồn định được vị trí, không hoang mang chút nào bởi Vì các chiêu thức kế tiệp của Hà Cần Kỳ, thậm chí dần  dần anh ta còn chiếm thế thượng phong.