Cực Phẩm Ở Rể

Chương 798




Chương 798:

Cô biết Tề Thủ Nghĩa đang giả bộ ở đây nhưng cô thực sự thích công việc bác sĩ này, cũng thực sự muốn dựa  vào năng lực của bản thân mà ở lại bệnh viện số 1 đại học Bắc Kinh.

Lâm Vũ sao có thể không: biết SuY nghĩ trong nội tâm của cô, nhìn cô dịu dàng nói: “Em tự mình quyết định, thích chọn thê nào thì chọn như Hà anh mãi mãi ủng hộ em, giống như em ủng hộ anh vậy.”

Giang Nhan căn cắn môi, sau đó nhỏ giọng nói với Diệp Thanh My: “Thanh My, vậy tôi vê trước đây.”

Diệp Thanh My cũng không nói nhiều, gật nhẹ đầu.

Sau đó Giang Nhan gọi xe cùng với Tề Thủ Nghĩa quay về bệnh viện.

Khưu Tại Trung không có đi cùng bọn họ về bệnh viện mà vội vàng đi đến tập đoàn Lý thị, định đích thân đến gặp Lý Thiên Vũ xin lỗi.

“Phó viện trưởng Sử, tôi đưa bác sĩ Giang quay lại rồi.”

Vừa quay về đến bệnh viện liền nhìn thấy phó viện trưởng Sử vẫn đợi ở trong phòng, Tề Thủ Nghĩa nhanh chóng tiên lên trước, đồng thời mặt đây nịnh hót nhìn về phía Giang Nhan  Sợ CÔ cáo trạng mình.

Giang Nhan mới không muốn đắc tội loại người tiêu nhân này, vì vậy cũng không nói gì nhiều. , )  “Haha, Giang Nhan cô quay về rôi, vừa hay tôi cũng có chuyện phiên cô đây.” Mặt phó viện trưởng Sử vui mừng, vội vàng gọi Giang Nhan đi đến một bên, bàn bạc kế hoạch để tiến vào Hiệp hội trung y.

Nói đến Hồi sinh đường, Giang Nhan vừa đi chưa lâu thì Hà Cần Kỳ đến, vừa vào cửa liền thân mật gọi một tiếng anh hai.

“Cần Kỳ, sao em lại đến đây?” Lâm Vũ nhìn thấy anh ta thì vô cùng vui  mừng, cười nói, “Sao nào, tìm anh có chuyện gì ư?”

“Không có gì, lâu không gặp anh rồi nên qua đây xem xem.” Hà Cần Kỳ cười nói, “Đúng rồi, anh hai, em củng người khác mở một phòng tập quyên anh, vài ngày nữa sẽ khai trương,  Bên lúc đó anh nhớ phải đên tham gia nha.

“Mở phòng tập quyền anh?” Lâm Vũ có chút kinh ngạc.

“Đúng vậy, em chính là thích kiểu võ đánh đâm như vậy, ngoài mở phòng tập ra em thật Sự không biết bản thân nên làm gì nữa.” Hà Cân lế gãi đầu cười.

“Cũng được, thích là được rồi, như vậy em coi như là cũng có việc đề làm rôi, nhớ phải làm cho tử tế.” Lâm Vũ cười võ võ vai anh ta nói, “Có gì cân anh giúp thì cứ nói.”

“Không có gì cần giúp cả, chính là đợi anh có thời gian hi vọng anh có thể chỉ dẫn chút cho học viên của tụi em.’ Hà Cần Kỳ cười hắc hắc nói.

“Không vấn đề gì.”

Lâm Vũ vỗ vỗ vai của anh ta.

“Thiếu tá Hà, hoa của ngài đến rồi.”

Lúc này ngoài cửa đột nhiên truyện đến một âm thanh thanh lệ, sau đó liền thấy Hàn Băng mặc bộ đồ chỉnh tề, gọn gàng tiền vào, trong tay câm hai chậu hoa vùng nhiệt đới có đầu cực kì to, màu sắc diễm lệ, có điều nhìn có chút thiếu sức sông.

“Aii; hoa này nhìn thật đẹp!” Sắc mặt Hà Cần Kỳ vui vẻ, giơ tay ra định chạm vào bông hoa trên tay Hàn  Băng, Lâm Vũ đột nhiên dùng tay ngăn lại, trầm giọng nói: “Đừng động, hoa này có độc.”

“Có độc?” :  Hà Cần Kỳ nhận thức được lập tức thu tay vê.

“Thượng tá Hàn, nếu tôi đoán không nhâm thì đây chính là loại hoa kì lạ của châu Phi?” Lâm Vũ đặt ra câu hỏi.

“Không sai, loại hoa này vận chuyển rât phiên phức. Tổng cộng đã tìm được hơn 20 cây, nhưng sau khi vận chuyên đến được đây thì chỉ còn lại hai cây, hơn nữa có thề không lâu nữa chúng cũng chét, dù sao thì chỗ chúng ta ở cũng quá lạnh, tôi đề nghị anh nên để chũng trong phòng Có nhiệt độ ấm, nơi ánh sảng mặt trời có thệ chiêu vào, nói không chừng CÓ thể giữ lại được hai cây này.” Hàn Băng đưa hai chậu hoa trong tay cho Lâm Vũ.