Cực Phẩm Chiến Long

Chương 146: C146: Tất nhiên là thật rồi




Bên trong biệt thự. Một đám người ồn ào huyên náo.

Cuối cùng, Lý Quân cũng gặp được đối tượng cần cứu chữa lần này.

Một người đàn ông trung niên, lúc này đang nằm trên giường, đã hấp hối, mạng sống như ngàn cân treo sợi tóc.

Khó trách cô gái này lại lo lắng như vậy. “Cha tôi trước đây bị xe tông, tim bị tổn thương nặng, bệnh viện cũng bó tay, vì vậy họ trực tiếp bảo chúng tôi chuẩn bị hậu sự.”

“Sáng hôm nay ông ấy đã bắt đầu nôn ra máu, đến giờ ngay cả nước cũng không uống được nữa.”

Giọng nói của cô gái có chút nghẹn ngào.

Trong phòng, một bác sĩ đang giúp bệnh nhân kiểm tra cơ thể.

Mặc dù không phải là bệnh viện, nhưng Lý Quân nhìn thấy cả căn phòng chứa đầy những dụng cụ y tế.


Chắc hẳn bệnh viện ở trung tâm cũng chỉ như vậy thôi.

Ở vị trí cửa ra vào, còn có một đám người, cũng đều là phụ nữ trong nhà.

Ngay khi Lý Quân bước vào phòng, điện tâm đồ lập tức biến thành một đường thẳng.

Lúc này, bác sĩ đang bận rộn cũng chán nản buông dụng cụ trên tay xuống, thở dài một hơi, quay đầu nhìn về phía đám người đang đứng ở cửa, nói:

“Thiếu gia, phu nhân, thật sự rất xin lỗi, Cố tiên sinh đã không qua khỏi.”

Lời vừa buông ra, người phụ nữ kia lập tức oà lên khóc nức nở.

Trong phòng, những người khác cũng đều đỏ hoe mắt.

Cô gái đứng bên cạnh Lý Quân thì sững sờ, suýt nữa ngã quy xuống đất.


Lý Quân vội vàng vươn tay đỡ cô ấy dậy, sau đó nói: “Tôi có thể cứu sống ông ấy.

Câu nói vừa dứt, cả phòng đều im lặng, mọi người đều hướng mắt về phía anh.

Khi thấy Lý Quân còn trẻ như vậy, tia hy vọng nhỏ nhoi trong mắt mọi người liền tan biến ngay lập tức.

Cố Văn như bắt được một cọng cỏ cứu mạng, nhìn chằm chằm Lý Quân, hỏi: “Thật không?”

Lý Quân gật đầu mỉm cười.

“Tất nhiên là thật rồi.”

Nhưng lúc này, anh trai của Cố Văn là Cố Hạo lại hừ lạnh nói: “Một tên lang băm giang hồ từ nơi nảo nơi nào tới đây? Tim ba đã ngừng đập rồi, ngay cả bác sĩ Giang cũng xác nhận ba đã chết, hắn làm sao có thể cứu được ba mình nữa?”

“Những ngày qua, chúng ta đã chạy đi chạy lại bao nhiêu nơi, bị lừa bao nhiêu tiền để chữa bệnh cho ba, em còn không nhớ rõ sao?”

Bác sĩ Giang bên cạnh cũng trợn mắt nhìn Lý Quân.

“Thật đúng là thời buổi này ai cũng dám giả mạo bác sĩ, xin hỏi cậu có giấy phép hành nghề y không?”

“Lo lắng cho người thân qua đời vốn đã rất đau lòng, còn phải bị những kẻ lừa đảo như anh chà đạp lên vết thương.”