Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 541




Chương 541

Trời ơi, chuyện nhận giải thưởng lớn như thế, mà mọi người cũng nhận nhầm cậu với Bắc Minh Tư Trình ư?

Hu hu, mẹ ơi… Dương Dương không muốn nhận giải thay Bắc Minh Tư Trình đâu, Dương Dương không thích vẽ đâu.

Ngoài quảng trường, Cố Tịch Dao khẽ lau nước mắt trên mặt Trình Trình, rồi lau luôn khóe mắt ẩm ướt của mình, sau đó cười nói: “Trình Trình đừng khóc nữa, tối nay là thời khắc vui vẻ như vậy, chúng ta phải cười mới đúng. Thời gian không còn sớm nữa, chúng ta mau vào trong thôi, mẹ, Dương Dương và ba Chi Lâm của con đều mong đợi giây phút nhìn thấy con bước lên sân khấu nhận giải đó! Dương Dương tới đây nào, chúng ta nên đi vào thôi… Dương Dương…”

Cô gọi mấy tiếng nhưng không thấy Dương Dương đáp lại.

Cố Tịch Dao dời mắt theo bản năng, nhìn lướt qua phương hướng lúc nãy của Dương Dương, nhưng ngoài dòng khách không ngừng tiến vào nhà hát, thì không thấy bóng dáng cậu bé đâu cả.

Vân Chi Lâm và Trình Trình cũng nhìn xung quanh, nhưng không hề nhìn thấy bóng dáng của Dương Dương đâu cả.

Cố Tịch Dao gấp gáp: “Chi Lâm, lúc nãy Dương Dương vẫn còn ở đây mà… Thằng bé đi đâu rồi chứ?”

Lúc này, nhà hát đã vang lên tiếng chuông sắp khai mạc rồi…

“Em đừng gấp gáp, em dẫn Trình Trình vào trong trước đi, thằng bé không thể bỏ lỡ việc nhận giải được, anh sẽ đi tìm thằng nhóc nghịch ngợm Dương Dương.” Vân Chi Lâm đành phải đặt Trình Trình xuống, rồi giao vào tay Cố Tịch Dao.

Trình Trình ngẩng đầu lên nhìn Vân Chi Lâm, ánh mắt hiện lên vẻ lo lắng, nhưng lại có sự trầm ổn không phù hợp với tuổi tác: “Không được, Dương Dương quan trọng hơn việc nhận giải, ba Chi Lâm, phiền ba ra ngoài tìm kiếm thử, con và mẹ sẽ vào trong tìm kiếm. Chắc chắn Dương Dương vẫn ở đây đây, nơi này mới mẻ như thế, chắc chắn thằng bé không nỡ rời đi sớm thế đâu.”

Cố Tịch Dao cắn môi, nhìn vào ánh mắt kiên nghị của Trình Trình, cô vốn định nói đừng làm lỡ việc nhận giải của Trình Trình, để mình cô vào nhà hát tìm Dương Dương là được rồi.

Nhưng không đợi cô mở miệng, Trình Trình như đọc được suy nghĩ của cô, kiên quyết lắc đầu: “Mẹ, bụng mẹ còn có em trai hoặc em gái con, Trình Trình là anh cả, phải có trách nhiệm bảo vệ các em.”

“Đúng đó, Dao Dao, anh thật sự không yên tâm để mình em đi, để Trình Trình đi cùng em cũng tốt…” Vân Chi Lâm gật đầu: “Hai người mau vào trong đi, chúng ta phải tranh thủ thời gian.”

Nói xong, mọi người chia nhau ra hành động.

Cố Tịch Dao dẫn Trình Trình vào trong nhà hát, bắt đầu tìm kiếm bóng dáng Dương Dương qua từng tầng, ngay cả nhà vệ sinh cũng không bỏ sót.

Lúc này trong hội trường nhà hát, buổi lễ đã đang diễn ra rất sôi nổi.

Một chiếc xe thể thao Lamborghini màu đen bỗng phanh gấp lại, rồi vững vàng dừng trước cửa nhà hát.

Cửa xe nhanh chóng được mở ra, một đôi chân dài mang giày da nam thủ công quý giá từ Italy bước ra.

Bộ đồ vest là phiên bản limited trên toàn cầu, bao bọc cơ thể đầy nam tính của anh, sau khi bước xuống xe, anh tháo kính râm trên mặt xuống, ánh trăng dịu dàng ở Sydney chiếu lên khuôn mặt đẹp hoàn hảo của anh, toát ra hơi thở đế vương trời sinh.

Nhưng khóe miệng anh lại có vết bầm rất dễ nhìn thấy, chưa tan biến hết.

Nhưng nó không hề ảnh hưởng đến khuôn mặt điển trai của anh, mà ngược lại càng toát lên vẻ thăng trầm trên người anh.