Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 2291




Chương 2291

Lý Thâm nói chuyện không hề kiêng dè cái gì, hơn nữa giọng điệu cũng vô cùng cao, cái này khiến cho Bắc Minh Quân ở một bên thật sự nghe không nổi nữa. Mặc dù chuyện mà ông ta nói là ba của mình đối xử với mẹ của mình không tốt, cùng với chuyện trước đó mẹ mình với Mạc Cẩm Thành có qua lại với nhau đều là sự thật.

Nhưng trừ những chuyện này ra thì gần như tất cả sự thật đều bị bóp méo, hơn nữa nói lên một phát ngôn vu khống hoàn toàn, cái này khiến cho Bắc Minh Quân càng nghe càng tức giận.

Ánh mắt của anh lập tức trở nên lạnh lùng, thậm chí còn lạnh hơn so với trước kia, ánh mắt sắc bén hung hăng nhìn chằm chằm vào Lý Thâm.

Hai tay của anh nắm chặt lại thành nắm đấm, âm thanh răng rắc vang lên, trong nháy mắt cả con tàu nhỏ bị cái lạnh của anh bao phủ.

Dư Như Khiết bị lời nói lúc nãy của Lý Thâm làm tức giận đến nỗi mặt lúc đỏ lúc trắng, nhưng mà khi nhìn thấy con trai của mình bắt đầu nổi giận, bà cũng không quan tâm đ ến cảm nhận của mình nữa, nhỏ giọng gọi bọn nhỏ ra sau lưng của mình để Mạc Cẩm Thành dẫn bọn nhỏ đi vào trong khoang tàu.

Lời nói lúc nãy đã tạo thành chút ảnh hưởng không tốt với bọn nhỏ, nếu như lại đánh nhau, vậy thì sự tổn thương tạo ra cho bọn nhỏ sẽ cỡ nào đây.

Sau khi đã sắp xếp cho bọn nhỏ xong rồi, bà mới căng thẳng nhìn con của mình: “Quân, con đừng nổi giận, ngày hôm nay chúng ta đến đây để làm gì, con đừng tạo thêm chuyện làm gì.”

“Hừ…” Lý Thâm cười lạnh: “Dư Như Khiết, có phải là lời nói lúc nãy đã nói trúng chỗ đau có bà không? Mọi chuyện đều là bởi vì bà mà xuất hiện, bà bớt giả làm người tốt ở đây đi, làm nhiều chuyện tàn độc như vậy, phế bỏ cái tay của bà, cái này cũng xem như xứng đáng với bà lắm.”

“Lý Thâm… Ông, ông không nên hiếp người quá đáng!” Lúc nãy Dư Như Khiết còn muốn dàn xếp cho ổn thỏa, nhưng mà Lý Thâm lại quá hùng hổ dọa người, tức giận đến nỗi bà mới vừa nói có vài câu ngắn gọn đã cảm thấy đầu óc choáng váng, thân thể hơi lung lay muốn ngã xuống.

Cũng may là Bắc Minh Quân đang đứng ở bên cạnh của bà, vừa nhìn thấy liền đỡ bà ngay, lúc này Mạc Cẩm Thành cũng đã sắp xếp cho bọn nhỏ xong xuôi, nhìn thấy người phụ nữ của mình bị tức thành ra như vậy khó tránh khỏi lửa giận bốc lên.

Lúc nãy Lý Thâm cũng nói rất rõ thân thế của ông ta, chỉ có điều là sau khi ông ta cải tà quy chính thì cũng được xem như đã cắt đứt quan hệ trước kia, ít nhất là những chuyện trước đó đều đã giao cho cấp dưới.

Khí tức giết người mà ông đã từng phong ấn lại dần dần có dấu hiệu quay trở lại, ánh mắt đang nhìn Lý Thâm hơi híp lại, đây là thói quen sắp ra tay của ông ta.

“Lý Thâm, chúng ta quen biết đã lâu rồi, vậy thì chắc ông cũng tương đối hiểu cách làm người của tôi nhỉ.”

Đường Thiên Trạch đứng bên cạnh thầy, nhìn thấy tình huống lúc này là hai chọi một, rõ ràng mình đang ở thế yếu, nhưng mà anh ta cũng không cảm thấy sợ hãi cái gì cả, cơ thể di chuyển lên ngăn cản trước mặt thầy.

Lý Thâm là ân nhân của mình, cho dù tương lai gặp phải chuyện gì anh ta cũng phải chống đỡ thay cho ông ta.

Đường Thiên Trạch không phải là người sợ nguy hiểm, Lý Thâm càng không phải vậy. Ông ta nhìn bộ dạng của Mạc Cẩm Thành rồi nhẹ nhàng cười một tiếng: “Lão Mạc, sao ông lại muốn ra tay rồi? Đã nhiều năm như vậy tôi chưa đánh nhau, không biết là công phu của ông có giảm sút không nữa, tôi biết là nói người phụ nữ của ông làm cho ông không dễ chịu, nhưng mà tôi cũng vì muốn tốt cho ông, để cho ông nhìn kỹ lại người phụ nữ mà ông đối mặt nhiều năm rốt cuộc là dạng người như thế nào.”