Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 2254




Chương 2254

“Không cần đâu anh, hồi nãy tôi cũng nói rồi: ra ngoài ai mà không có lúc khó khăn. Tôi đưa anh tới đây cũng chỉ là việc đơn giản không phí sức mà thôi, không cần để trong lòng. Thật ngại quá, tôi đây còn ít việc gấp cần làm, đi trước đây.”

Tài xế taxi nói xong, liền đạp chân ga, chiếc xe liền giống như là con thỏ đang liều mạng chạy trốn mà chạy đi.

Mặc dù đây là ở sườn núi, nhưng mà con đường này cũng không dễ đi như đường ở trong thành phố, ít nhiều gì cũng có chút nguy hiểm.

Nhưng may mà đây là một tài xế taxi có kinh nghiệm phong phú, trong tiếng phanh xe đứt quãng liền có thể đoán ra.

Bắc Minh Quân nhìn chiếc taxi biến mất nhanh như chóp, khóe miệng khó có được mà khẽ cong lên. Không ngờ rằng bản thân ở xã hội thượng lưu hô mưa gọi gió, bất luận là xuất hiện ở nơi nào cũng được coi là khách quý. Vậy mà ở trong mắt của nhân dân ở trung hạ lưu, lại trở thành tên cướp ác độc khiến người sợ tránh không kịp.

Đúng thật là có chút thú vị.

Anh xoay người đi đến trước cửa sắt đóng chặt, vươn ngón tay ra, ấn nhẹ lên khóa vân tay hồng ngoại được khảm trên cửa.

Mấy giây sau liền nghe thấy một tiếng “Răng rắc”, ngay sau đó hai cánh cửa tự động từ từ mở ra.

Anh đi vào, chậm bước đi vào trong biệt thự.

Ngẩng đầu nhìn, những ngôi sao rợp trên bầu trời giao hòa với những ánh đèn ở trong khu gọi là “ Phẩm Hoan Biệt Uyển”

*

Lúc này, trong một tòa biệt thự ở trong “Phẩm Hoan Biệt Uyển”, ánh đèn nhu hòa tượng trưng cho ấm áp và hạnh phúc.

Trong một phòng hướng về sườn núi ở lầu hai, không có kéo rèm cửa sổ.

Hình Uy đang ở bên cạnh Lạc Kiều. Nằm trong cái giường gỗ nhỏ ở trước mặt họ là một trẻ sơ sinh đã ngủ say.

Họ hạnh phúc mà nhìn dáng vẻ ngủ say của đứa bé.

Đây là đứa con đầu tiên của họ, có lẽ sau này vẫn sẽ tiếp tục có con nhưng mà loại cảm giác lần đầu làm ba mẹ là mãi mãi không thể thay thế được.

“Kiều Kiều cảm ơn em đã sinh cho anh một đứa con dễ thương như vậy.” Hình Uy trong một ngày này, đều chìm đắm trong vui sướng và cảm kích.

Thật sự là anh ta từ trước đến nay chưa từng tưởng tượng qua bản thân sẽ dùng một cách như vậy có một đứa con thuộc về mình với một người phụ nữ xinh đẹp như thế.

Có lẽ, chuyện này đối với mỗi người đàn ông mà nói đều giống như là đang nằm mơ.

Lạc Kiều nằm trên giường, Anna thắt một dây đai màu đỏ ở trên đầu của cô, cô nghiêng mặt qua nhìn con trai nằm trong giường nhỏ, nụ cười trên mặt cho thấy cô bây giờ so với bình thường càng thêm hàm súc.

Nghe thấy câu nói của Hình Uy, cô xoay đầu qua nhìn người đàn ông ở bên cạnh một cái, từ trong chăn vươn tay ra hung hăng nhéo sườn mặt của anh ta một cái.

“Đều là chuyện tốt mà anh làm, làm cho em còn chưa chuẩn bị xong đã làm mẹ. Anh xem bây giờ em động cũng không thể động, hơn nữa thịt trên bụng phải lúc nào mới có thể biến mất đây. Sự nghiệp của em sau này sao phát triển tiếp nữa.” Lạc Kiều giống như làm nũng mà oán trách Hình Uy.

Mặc dù là bị nhéo một cái, nhưng mà Hình Uy vẫn cười một cách ngốc nghếch như cũ: “Kiều Kiều, em yên tâm đi, anh sẽ nuôi mẹ con em, đảm bảo sẽ không phụ bạc mẹ con em.”

“Hừ, ai cần anh nuôi, em lại không phải thiếu tay thiếu chân. Hơn nữa, quay phim là mơ ước của em, em mới sẽ không vì con mà vứt đi mơ ước của em. Cho nên, sau này anh anh phải phụ trách làm vú em.”

Hình Uy thuận theo mà gật đầu: “Kiều Kiều em yên tâm, anh và con đều sẽ ủng hộ em.”

***