Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 2637




Chương 2637:

Thế nhưng chơ dù bọn họ đã lậttung từng ngóc ngách của chiếc thuyền lên rồi thì vẫn chẳng thể nào lần mò ra được tí dấu vết nào của Diệp Lâm Quân cả.

“Cậu chủ Quách, các-anh.đang tìm gì vậy ạ?”

Người quản lý thuyền đến gần chào đón.

“Cái thằng ranh kia đâu?”

Quách Phi Hiệp hỏi.

“À, cậu †a ấy.hả,rời thuyền từ sớm rồi!”

Bởi vì người trên thuyền cũng không đông lắm thế nên bọn họ cũng rất chú ý đến Diệp Lâm Quân.

Chính mắt ông ta nhìn thấy Diệp Lâm Quân rời thuyền cơ mà!

“Cái gì? Đã xuống thuyền rồi? Chuyện khi nào vậy?”

Quách Phï Hiệp và đám hộ vệ ai nấy đều khiếp sợ vô cùng.

“Thì tầm hai.mươi.phúttrước đấy!”

“Làm gì có chuyện đó! Hai mươi phút trước đám người bọn ta canh giữ ở phía dưới đấy!

Không thể có chuyện nó rời đi được!”

Quách Phi Hiệp một mực phủ định.

Người quản lý thuyền cười khổ bảo: “Cậu chủ Quách à, lúc đó tôi còn nhìn thoáng qua đồng hồ mà, thời gian chính xác là như vậy đấy!”

“Cậu chủ Quách:à;chính.xác:hai mươi phút trước cậu ra đã đi rồi!”

Những người khác ai nấy đều khẳng định y như vậy.

Đám người Quách Phi Hiệp thấy người quản lý thuyền thoạt trông như không phải là đang nói dối chuyện gì thì đều trợn tròn mắt ngờ vực.

“Hừm? Gặp quỷ chắc?”

Làm sao.mà vô duyên vô cớ người lại biến mất tăm mất tích như vậy?

Bọn họ đã chặn đứng đầu ra rồi, làm sao lại có thể không để bọn họ vàø mắt vào trốn biệt đi được?

Làm gì:có chuyện này cơ chứt Chẳng lẽ Diệp Lâm Quân là.:: Bọn họ nghĩ đến một loại khả năng, ấy là Diệp Lâm Quân không phải:là người thường, mà là một vị siêu cường giả, mạnh hơn hết thảy mọi người ở đây.

Nhưng đó là chuyện không thể .nào!

“Cậu chủ Quách; anh nói thằng ranh này liệu có biết chuyện chúng ra đón đầu nó nên đã đâm đầu xuống biến tránh nạn không nhỉ?

Có người đưa ra một khả năng.

“Đúng đúng đúng! Rất có thể là như vậy!”

Những người khác cũng đều cảm thấ trường hợp này có khả năng rất là cao.

Quách Phi Hiệp cho người tìm thêm một lượt nữa, sau khi tìm không rai cái gì thì mới chịu dẫn người rời đi.

Thế nhưng:Quách Phi Hiệp lại cứ cảm thấy có điều gì đó không đúng cho lắm.

Nếu nhảy xuống biển để đào tẩu thì người của gã cũng phải phát hiện ra chứ nhỉ.

Đám này cũng có phải là hộ vệ tâm thường gì đâu.

Hoặc là cường giả võ đạo, hoặc là siêu năng giả.

Cự ly gần như thế mà lại có người chạy mất thì làm sao mà lại không phát hiện ra được.

“Không đượcrồi! Tìm hắn.cho tôi!”

Quách Phï Hiệp phái người tìm kiếm Diệp Lâm Quân khắp đảo Kim Cương.